Edit: Điềm Điềm
**********************
Cố Triều Từ nhìn khuôn mặt thiếu niên xấu hổ không tự nhiên, lương tâm còn chưa hoàn toàn biến mất, đi qua ngăn kéo phía dưới kéo ra, bên trong một hàng quần lót màu trắng chỉnh tề, tùy tiện rút ra một cái ném cho cậu, ánh mắt thuận theo quét qua bên hông cậu: ” Có thể hơi lớn.”
Dung Ngọc trong lòng co rút, kiên trì nói: ” Cái này là…”
Cố Triều Từ đưa lưng về phía cậu đi tới cửa phòng tắm trầm giọng nói: ” Mới.”
Dung Ngọc thở phào nhẹ nhõm, đi qua: ” Cảm ơn, tôi sẽ nhanh chóng ra ngoài.”
Cố Triều Từ không tiếp lời, chỉ thản nhiên đảo qua đỉnh đầu cậu, nhìn cậu đóng cửa lại.
Rất nhanh bên trong liền truyền ra tiếng nước.
Dung Ngọc chỉ cảm thấy trong nháy mắt thân thể tiếp xúc với nước nóng, cảm giác mệt mỏi trên người mất đi rất nhiều.
Nếu như có thể cậu thật sự hy vọng có thể tắm rửa kỹ càng, nhưng nghĩ đến cửa còn có một người đứng chờ, cũng chỉ có thể thở dài.
Tốc chiến tốc thắng tắm rửa một cái.
Khi mặc quần, ống quần giẫm dưới chân, thắt lưng cũng có chút rộng, áo sơ mi càng không cần phải nói, chiều cao hai người chênh lệch năm cm, nhưng khung xương Cố Triều Từ so với cậu rộng hơn nhiều, quần áo dài ngắn không thích hợp, chỗ bả vai lại chống đỡ không nổi.
Về phần chuyện quần lót, Dung Ngọc lựa chọn không nghĩ đến.
Cạch!
Cố Triều Từ nghiêng đầu nhìn thiếu niên từ phòng tắm đi ra, quét tới ống tay áo và ống quần đối phương xắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nam-the-bach-nguyet-quang-cua-nha-giau-so-mot/1017676/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.