Edit: Chou
Beta: Dii
_____________________
Lạc Hàn không kiềm được cứ nhìn mãi hai bàn tay đang nắm chặt lấy tay mình.
Da dẻ của Lộ Tinh Thần rất đẹp, trắng trẻo trơn bóng, rõ ràng là cả người trông hơi gầy, nhưng bàn tay lại rất bụ bẫm.
Lạc Hàn nhớ lại lúc nhỏ hay nghe mấy người lớn hay nói, người có bàn tay như vậy là người có nhiều phúc khí.
Ánh mắt Lạc Hàn lại tiếp tục hướng lên trên, trong mắt đều là gương mặt của Lộ Tinh Thần.
Lộ Tinh Thần vẫn ngẩng đầu, dáng vẻ tràn đầy mong chờ trông vô cùng đáng thương.
Lạc Hàn rất lâu vẫn không nói tiếng nào, làm đôi mắt cứ mở to của Lộ Tinh Thần cuối cùng cũng hơi rươm rướm.
Cậu vẫn cứ bướng bỉnh, không buồn chớp mắt cái nào, tiếp tục nhìn chằm chằm Lạc Hàn.
Lạc Hàn biết rõ Lộ Tinh Thần mặt mũi sáng sủa, bất luận là nhìn từ góc độ nào cũng không có chỗ chê, giờ phút này đây cả gương mặt đều hiện lên mấy chữ "làm ơn đó".
Lạc Hàn có cảm giác, nếu như hắn không đồng ý, một giây sau từ đôi mắt long lanh ấy nhất định sẽ lăn xuống một dòng nước mắt.
Hắn lắc đầu như để gạt bỏ suy nghĩ ấy đi, tay còn lại nắm chặt lấy tay của Lộ Tinh Thần, đỡ cậu đứng dậy, bế lên.
Căn hộ của Lạc Hàn đúng là rất gần đây.
Lúc Lộ Tinh Thần được bế xuống xe cậu mới nhận ra, trên người Lạc Hàn thoang thoảng mùi rượu. Không nồng lắm, hòa cùng mùi hương của riêng hắn, rất dễ chịu.
Thì ra Lạc Hàn cũng biết uống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nam-phu-si-tinh-trong-sinh-tu-van/1604445/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.