Edit: ChouBeta: Sói____________Lộ Tinh Thần quay lại hậu trường chuẩn bị thu dọn đồ đạc rồi đi, nhưng đột nhiên cậu nhớ ra mình làm rớt đồ ở ngoài, vì vậy phải quay người trở ra lấy.Cậu vừa đẩy cửa ra thì nghe thấy có tiếng người truyền đến.
Khi Lộ Tinh Thần đi xuống, người trong hội trường đều đã đi hết, vậy thì đây là nhân viên công tác hay là cô lao công?
Lộ Tinh Thần im lặng đẩy cửa ra, tiếng nói chuyện lớn hơn rất nhiều.
"Bây giờ cậu định làm thế nào, chạy nhiều vòng như vậy cậu chịu được không, hay là cậu chuẩn bị quỳ xuống gọi Lộ Tinh Thần là bố."
"Lê Nhất Chu, tôi có như thế nào cũng không cần cậu giả vờ tốt bụng!"
"Từ Tiêu, chúng ta là bạn bè, sao cậu lại nói tôi giả vờ?"
"Lúc trước không phải là cậu kêu tôi đi đánh cược với Lộ Tinh Thần sao, lúc đó cậu nói thế nào, cậu nói tôi nhất định sẽ thắng, hiện tại thì sao? Cậu đang chuẩn bị cười vào mặt tôi chứ gì?"
"Sao tôi lại làm như vậy chứ, tôi thật sự coi cậu là bạn mới —— "
"Im miệng, nói, có phải cậu cũng để ý Lạc Hải nên mới đến xúi giục tôi không?"
Chó cắn chó, miệng đầy lông.
Tóm lại đều là chó mù.
Lộ Tinh Thần cố ý tạo ra một số tiếng động khiến hai người kia lập tức im lặng.
Nhìn thấy Lộ Tinh Thần, gương mắt vốn không đẹp đẽ gì của Lê Nhất Chu giờ còn tái mét. Từ sau hôm gặp Lộ Tinh Thần ở thư viện, đã lâu lắm rồi họ không gặp lại nhau.
Coi như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nam-phu-si-tinh-trong-sinh-tu-van/1604443/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.