"Anh Minh, anh nghe em giải thích.. mọi chuyện không phải như anh thấy đâu." Lâm Sơ Tuyết cầm chặt lấy cổ tay Lục Minh, cô ta liên tục rơi nước mắt để mong lấy được lòng thương của hắn.
Trái lại, Lục Minh không có vẻ gì là dao động trước một màn nước mắt ngắn nước mắt dài này của cô ta. Hắn lạnh lùng gạt tay Lâm Sơ Tuyết ra khỏi tay mình.
"Có phải sự thật hay không thì tôi tự biết, không cần cô phải nói hộ. Còn tôi và cô.. từ nay về sau đường ai nấy đi đi."
Phịch!
Lâm Sơ Tuyết không tin vào những lời mình nghe được. Cô ta sốc đến nỗi không đứng vững được mà ngã khuyu xuống dưới sàn. Gương mặt vẫn như hóa đá.
Mấy giây qua đi, Lâm Sơ Tuyết mới hiểu được hết nghĩa trong cầu nói của Lục Minh.
Hắn. hắn vậy mà chủ động nói chia tay?
Phải biết rằng từ trước đến nay, tình cảm mà Lục Minh dành cho Lâm Sơ Tuyết là rất lớn. Chỉ cần cô ta muốn gì, hẳn đều đáp ứng vô điều kiện.
Ấy vậy mà lần này, hắn lại có thể nói ra cầu chia tay một cách tuyệt tình như vậy. Không lưu luyến, không tiếc nuối, không day dứt.. Đó hoàn toàn không giống một Lục Minh mà cô ta quen biết. 2°
"Anh.. anh đùa em có đúng không?"
"Nhìn tôi giống đang nói đùa lắm sao?" Lục Minh nhướng mày, hắn bắt đầu mất kiên nhẫn dần với Lâm Sơ Tuyết.
Sau bao nhiêu việc mà cô ta đã làm, ấy vậy mà cô ta vẫn mong hắn sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nam-phu-doc-ac-online-nuoi-con/3672090/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.