Hôm nay là một ngày đẹp trời, Hạ Nhiên thức dậy từ rất sớm, cô ăn mặc đơn giản xong liền nhanh chóng ra khỏi nhà. Trên đường đi, Hạ Nhiên ghé vào tiệm hoa mua một bó cúc trắng rồi tới khu mộ của bố mẹ nguyên chủ.
Vì không biết đường nên cô đành nhờ bác bảo vệ chỉ dẫn. Tuy đã hai năm trôi qua nhưng ngôi mộ vẫn được chăm sóc đàng hoàng, sạch sẽ như bao ngôi mộ khác. Bác bảo vệ biết cô thấy lạ liền giải thích: “Mấy người xung quanh đây thấy không có ai đến thăm mộ, tưởng mộ bị bỏ hoang nên thay nhau chăm sóc, giờ cô về là tốt rồi.”
Hạ Nhiên cười trừ, lễ phép cảm ơn bác bảo vệ. Bác bảo vệ gật đầu, quay về gác cổng. Nhìn bóng hình bác ấy dần khuất xa, cô mới ngồi xuống bên cạnh ngôi mộ, lau sạch bức ảnh ở trên tấm bia.
Có vẻ như nguyên chủ được thừa hưởng nét đẹp từ mẹ. Mẹ cô ấy hồi trẻ rất xinh đẹp, có thể ngày xưa là một mỹ nhân nổi tiếng. Trong truyện ít đề cập đến nguyên nhân bố mẹ nguyên chủ chết, chỉ nói vỏn vẹn một câu là bị tai nạn từ khi nguyên chủ lên cấp ba.
Đột nhiên Hạ Nhiên cảm thấy nguyên chủ rất giống mình. Mặc dù cô còn cha còn mẹ nhưng từ khi lên cấp ba, cô đã tự lập một mình ở trong ký túc xá trường. Thời gian sống chung với bố mẹ có thể nói là rất ít. Không phải cô không muốn về nhà, mà là bố mẹ cô không muốn nhìn thấy cô.
Nhìn nụ cười của bố mẹ nguyên chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-moi-tinh-dau-cua-nam-chinh/207907/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.