Phát hiện mình lỡ lời, Hạ Nhiên nhanh chóng sửa lại: "Anh đừng đối xử tốt với tôi như vậy, tôi sẽ bị ảo tưởng. Bỗng một ngày anh lập gia đình, tôi phải làm sao đây?"
Thân hình đàn ông cao lớn tiến tới, nhìn thẳng vào mắt cô. Hạ Nhiên sửng sốt, không lẽ anh ta nhận ra điều gì rồi? Ngửi được mùi hương nam tính ở khoảng cách gần, cô lúng túng: "Anh..anh muốn làm gì?"
Phong Lư không trả lời, tiếp tục quan sát Hạ Nhiên. Bị ánh mắt tràn đầy ẩn ý kia chiếu thẳng vào người, cô bắt đầu lo lắng. Phong Lư thấy vẻ mặt bồn chồn của Hạ Nhiên thì nảy sinh ý định trêu chọc, liền ép gần tới mức có thể nhìn rõ lông tơ trên mặt. Hạ Nhiên căng thẳng gấp bội, nhắm tịt cả hai mắt. Vài phút trôi qua, Phong Lư nhịn cười nói: "Em vẫn vậy, không thay đổi gì nhiều."
Hạ Nhiên từ từ mở mắt, còn hơi ngơ ngác: "Hả?"
Phong Lư ngồi về chỗ của mình, từ từ nói một cách sâu xa: "Tuy bề ngoài em không có gì thay đổi, vẫn như hồi chúng ta còn yêu nhau nhưng suy nghĩ có vẻ đã hơi tiêu cực”, Phong Lư dừng một chút, giọng không kìm được ấm áp thêm vài phần: “Khi còn học cấp 3, em từng nói muốn gả cho anh. Hiện tại em giỏi giang hơn lúc ấy rất nhiều, vì sao không tự tin rằng mình sẽ trở thành vợ tương lai của anh nữa?”
Hạ Nhiên bật cười: “Tại sao tôi phải nghĩ mình sẽ trở thành vợ anh? Chỉ là vài lời nói lúc ngây dại, anh tin thật sao?”
Phong Lư tiếp tục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-moi-tinh-dau-cua-nam-chinh/207899/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.