Phong Lư nheo mắt, không tin tưởng hỏi: "Thật không? Hay em đang lấy cớ?"
Lúc này mà bị bối rối thì chứng tỏ cô đang chột dạ rồi. Hạ Nhiên tùy ý nhún vai, giọng điệu vô cùng thản nhiên: "Không tin cũng được, nhưng anh đã bao giờ nghe nói ăn rau củ hại chết người chưa?"
Phong Lư ngẫm nghĩ một chút, có lẽ đơn giản chỉ là cô đang quan tâm tới mình thôi. Anh liền bỏ hết ớt chuông và cà rốt trong giỏ hàng ra, vỗ nhẹ vai Hạ Nhiên: "Chúng ta đi chọn loại khác."
Hạ Nhiên gật đầu, hai người nhanh chóng đi mua đồ để nấu bữa tối.
********************************
Xe dừng lại tại một tòa chung cư 19 tầng. Phong Lư đỗ xe ở gara rồi chủ động xuống mở cửa cho Hạ Nhiên. Hạ Nhiên cũng không cảm thấy có gì lạ, đàn ông trưởng thành ga lăng là chuyện rất dễ hiểu. Sau khi cô xuống xe, Phong Lư nhanh chóng đóng cửa rồi xách túi lớn túi nhỏ, nhẹ giọng nói: "Đi thôi, anh đưa em lên."
"Để tôi giúp anh", cô chìa tay ra.
Phong Lư mỉm cười lắc đầu. Thấy nụ cười anh đẹp như vậy, khóe môi Hạ Nhiên cũng bất giác cong nhẹ.
Thang máy dừng ở tầng 17. Phong Lư đứng trước một căn hộ, tỏ vẻ khó xử, quay sang nói với Hạ Nhiên: "Tay anh bận, em lấy chìa khóa giúp anh được không?"
Nhìn anh tay xách nách mang nặng nề, cô liền xỏ tay vào túi quần của Phong Lư để tìm chìa khóa. Hạ Nhiên sờ cả hai bên quần đều không thấy, liền ném cho anh một vẻ mặt nghi hoặc. Phong Lư bị bàn tay nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-moi-tinh-dau-cua-nam-chinh/207898/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.