Editor: acedia
Đàm Nhiên luôn cảm thấy gần đây Văn Chi Vọng hơi kỳ lạ.
Trước kia khi cậu vẫn còn là mèo, cả ngày nhảy nhót trên giường hắn, thi thoảng hắn sẽ nhẹ giọng răn dạy.
Thậm chí lúc đầu cậu nằm trên giường Văn Chi Vọng, hắn còn muốn đuổi cậu xuống.
Nhưng hiện tại lại khác.
Mỗi ngày Văn Chi Vọng đều phải ôm cơ thể mèo của cậu ngủ.
Ngày nào đi làm cũng đều dán mắt vào cậu.
Hắn còn chôn mặt vào thân mèo, ra sức cạ cạ, mỹ danh rằng "hít mèo".
Ai cũng bảo mèo Ragdoll dính chủ.
Thế nhưng Đàm Nhiên nghĩ, phải là chủ nhân dính Ragdoll hơn mới đúng.
Bằng không sao gần 24 tiếng đồng hồ, Văn Chi Vọng luôn ôm cậu, còn thường rờ mó.
Mà thời điểm cậu biến thành người, mắt Văn Chi Vọng càng sáng.
Đàm Nhiên ngậm đuôi mình.
Mèo ta buồn rầu.
"Suốt hôm nay em chưa biến thành người." Ngón tay thon dài của Văn Chi Vọng nhẹ ấn ấn giữa trán nhóc mèo, "Cơ thể em khó chịu à?"
Nhóc Ragdoll biến mất, cậu trai nằm ườn trên giường.
Thời tiết hiện giờ dần nóng lên, chiếc áo dài tay và quần jeans trên người câu đã đổi thành áo cộc tay cùng quần đùi đến đầu gối.
Đàm Nhiên nằm vật trên giường, lười biếng đáp: "Lười biến thành người."
Cậu trong hình dạng nửa người nửa mèo, nói xong, Đàm Nhiên còn phe phẩy đầu chiếc đuôi xù xù của mình.
Dầu rằng ban đầu Văn Chi Vọng không cho cậu xuất hiện dưới hình dáng này, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-meo-nha-giau-so-mot/3571607/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.