Editor: acedia
Làm bạn ngủ một tháng với Văn Đoàn Đoàn, Văn Chi Vọng cảm giác mình đã có thể bước vào cửa Phật.
Dẫu hắn có chứng kiến chuyện gì lớn hơn nữa thì cũng không cách nào nhiễu loạn tâm tình hẳn được.
Không vui không buồn, bốn chữ này chính là để hình dung hắn.
Trong một tháng qua, hắn đã trải qua các loại chuyện như vô số lần bị "Thái Sơn đè đầu", rồi số lần nghe tiếng parkour vào ban đêm đếm không xuể, móng mèo cào giường, nhảy Disco trên giường làm hắn muốn hỏng mất.
"Văn Chi Vọng, tôi thấy mẹ cậu khoe mèo nhà cậu rất đáng yêu, như một thiên thần nhỏ." Bạn tốt hắn nói, "Nào rảnh thì mang tôi đi gặp nó nhá!"
Văn Chi Vọng nhấp một hớp rượu, thản nhiên bảo: "Cậu không hiểu đâu."
Đây đâu phải thiên thần, rõ ràng là ác ma!
May là hai ngày nay hắn phải ra nước ngoài vì công việc, mới có thể thoát khỏi vuốt mèo của tiểu ác ma kia, an ổn ngủ một giấc.
Thế nhưng sau khi bạn tốt nhắc đến tiểu ác ma nhà hắn, Văn Chi Vọng lại không khỏi nhớ nhung nó.
Hai ngày không gặp, không biết bé có nhớ mình không ta?
Văn Chi Vọng quay về khách sạn, ngồi trên giường, rồi vô thức sờ bên cạnh.
Cái hắn sờ được chỉ là tấm ga giường bằng tơ lụa, chứ không phải thân hình mềm mại hắn chạm vào mỗi ngày cả tháng qua.
Văn Chi Vọng thở dài, nhận mệnh cầm điện thoại lên, đánh cuộc.
"Triệu Đinh, tôi nhớ không nhầm nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-meo-nha-giau-so-mot/3571601/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.