Trịnh Vệ Hoa cầm ảnh chụp nhìn một lúc lâu, nhìn mãi đến lúc hai người kia đã chia xong phần bánh hạnh nhân của Kỷ Học Văn.
Kỳ Học Văn lấy được rất nhiều nhưng cuối cùng chỉ ăn được hai cái, bị người ngoài tiểu đoàn bắt nạt mà không thấy đồng đội của mình nói giúp câu nào, ngã mà thấy buồn.
“Trịnh Vệ Hoa… Haizz!” Kỷ Học Văn đang định tìm Trịnh Vệ Hoa để kể khổ thì nhìn thấy món đồ trên tay anh, giọng nói lập tức thay đổi: “Người nhà gửi hình à?”
“Để tôi xem hình em dâu và cháu trai lớn nào!”
Hai người kia cũng chạy tới đây, còn chưa kịp xem thì Trịnh Vệ Hoa đã giấu tấm hình đi rồi.
“Tôi nói này… Không phải chứ, hôm nay Trịnh Vệ Hoa cậu quá đáng quá rồi.” Vệ Gia Khang vỗ bàn: “Đã không cho ăn thì thôi, còn không cho xem hình nữa, xem một cái thì cậu mất miếng thịt nào à?”
Trịnh Vệ Hoa liếc nhìn anh ta một cái, bình tĩnh nói: “Các cậu viết kiểm điểm xong chưa?”
Mấy ngày hôm trước trong lúc kiểm tra tác phong quân đội, tiểu đoàn 1 có vài người không đạt tiêu chuẩn, vì tỷ lệ quá cao nên Kim Vĩ Chí và Vệ Gia Khang cũng phải viết bản kiểm điểm.
Vệ Gia Khang nhắc tới việc này thì nổi giận: “Mấy thằng nhóc ranh đó!”
“Viết xong rồi.” Kim Vĩ Chí khều khều tấm ảnh đã bị Trịnh Vệ Hoa che đi nhưng không được, sau đó cầm lá thư trên bàn lên.
Anh ta đọc một lúc, bỗng cười rộ lên: “Ha ha ha ha ha!”
Trịnh Vệ Hoa không hiểu: “Cười cái gì?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-me-ke-nien-dai-van/4017081/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.