🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Sau bữa ăn, Trần Vân rang hạnh nhân mà Thiết Trụ mang về, khi chia hạnh nhân ra, cô còn cố tình cho bọn trẻ nhiều hơn.

"Hạnh nhân là do anh trai mang về. Khi chúng ta ăn phải cảm ơn anh trai.”

Nhị Nữu cầm hạt hạnh nhân, nhỏ giọng nói: "Cảm ơn anh."

Thiết Đản cũng gọi: "Anh ơi!"

Chuẩn bị đi ngủ, Trần Vân cũng không để bọn trẻ ăn quá nhiều nên cô lấy một ít rồi cất đi.

“Đồ ngon không thể ăn hết trong một ngày, phần còn lại ngày hôm sau ăn tiếp.” Trần Vân cất đồ đi, xoa xoa đầu mấy đứa trẻ, ý bảo chúng sau khi ăn xong phải súc miệng.

***

Lúa sau khi thu hoạch cần được phơi, phơi khô lúa rồi mới đưa vào kho thóc, trong đó hơn một nửa phải nộp cho nhiệm vụ lương thực.

Ở thôn Tiền Sơn, đất đai phì nhiêu, khí hậu dễ ​​chịu, năng suất lúa tốt, thêm khoai lang và đậu phộng về cơ bản có thể đảm bảo rằng xã viên sẽ không bị đói.

Khi trong thôn bắt đầu bận rộn phơi thóc, bức thư thứ hai của Trịnh Vệ Hoa lại đến.

So với bức thư trước, bức thư thứ hai mỏng hơn rất nhiều, khi mở ra thì không có chữ nào, chỉ có một tấm ảnh đen trắng cỡ sáu inch.

Người trong bức ảnh mặc quân phục, vẻ mặt lạnh lùng nghiêm nghị, nước da hơi ngăm đen và bờ vai dày rộng, một nét nam tính mạnh mẽ toát ra qua bức ảnh.

Trịnh Vệ Hoa mỗi năm về một lần, và ngay cả Thiết Trụ lớn nhất cũng không thể nhớ rõ cha mình trông như thế nào, chứ đừng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-me-ke-nien-dai-van/4017059/chuong-26.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.