Một căn cứ ở tỉnh H.
Chạng vạng tối huấn luyện kết thúc, Trịnh Vệ Hoa vừa tắm xong, cửa ký túc xá đột nhiên bị đẩy ra, Kỷ Học Văn đột nhiên xông vào: "Anh Trịnh, anh có thư.”
Trịnh Vệ Hoa chưa kịp lên tiếng thì hai người khác trong phòng đã tiến lại gần: "Yo, đây là chuyện lạ nha, ai gửi vậy?”
“Để tôi xem qua.” Kỷ Học Văn giơ phong bì lên và cố ý đọc to: “Người gửi: Trần Vân, địa chỉ: Thôn Tiền Sơn, Lữ đoàn Thanh Sơn, huyện Y, thành phố Y, tỉnh W, đây không phải là quê của anh Trịnh sao?”
Kỷ Học Văn trêu chọc, vỗ vỗ vai Trịnh Vệ Hoa, hỏi: "Trần Vân là chị dâu mới của chúng tôi, phải không?"
Trịnh Vệ Hoa “ừ” một tiếng, cầm lấy bức thư.
Ba người kia đều xúm lại xem: "Mau mở ra xem có phải chị dâu mới nhớ anh Trịnh không.”
“Đừng nói nhảm.” Trịnh Vệ Hoa nhìn chung quanh một vòng, ánh mắt sắc bén nhìn ba người đang xem náo nhiệt kia: “Có thể là ở nhà có chuyện.”
Anh và Trần Vân quen nhau chưa đầy một tuần, sau khi kết hôn anh liền trở lại nhập ngũ, nói cảm tình gì đó khẳng định là không có, hơn nửa năm nay Trần Vân chưa từng viết thư cho anh.
Cho nên khi Trịnh Vệ Hoa mở thư ra, trong lòng vẫn có chút lo lắng, sợ rằng ở nhà sẽ xảy ra chuyện.
Trải thư ra, những nét chữ duyên dáng trên giấy lộ ra.
Kỷ Học Văn vươn cổ nhìn: "Đồng chí Trịnh Vệ Hoa, xin chào. Ai ui!”
Anh ta không kịp phòng bị đột nhiên bị đạp một cái, khập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-me-ke-nien-dai-van/4017051/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.