🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Nghe vậy, Lâm Như Hải khẽ lắc đầu, nói: "Người khác chưa chắc đã biết ơn."



Ta mỉm cười đáp: "Thiếp cần gì người khác phải mang ơn? Thiếp chỉ cần Ngọc nhi được vui vẻ là đủ."



Lâm Như Hải khựng lại, đưa mắt nhìn Đại Ngọc.



Đứa trẻ này từ nhỏ đã hay suy nghĩ, mười ngày thì đến tám chín ngày là mang vẻ mặt u sầu.



Mấy ngày nay theo ta, quả thực đã thấy nàng hoạt bát, vui vẻ hơn đôi chút.



Tuy vẫn còn nét buồn phảng phất, nhưng cũng không còn khóc lóc đến mức tiều tụy như trước.



Một lúc lâu sau, Lâm Như Hải nhẹ nhàng đặt tay mình lên tay ta, nói: "Có được người thê tử như nàng, ta còn cầu mong gì hơn? Nàng luôn vì Ngọc nhi mà lo lắng nhiều hơn ta."



Từ lúc Lâm Như Hải nhắc đến tai họa sắp ập xuống Giả gia, Đại Ngọc liền không còn chút sức sống tươi tắn nào nữa, vẻ mặt buồn bã héo hon nhanh chóng hiện lên trên gương mặt nhỏ nhắn của nàng.



Trong lòng Lâm Như Hải chỉ thấy xót xa cho Đại Ngọc, hai năm ở Giả gia nàng đã chịu biết bao thiệt thòi, vậy mà giờ vẫn còn nặng lòng lo lắng cho họ đến thế.



Chỉ có ta mới hiểu, đó là bởi Đại Ngọc là nữ chính, tất cả đều là số phận an bài.



Ta không có ý định cứu Giả gia, ta chỉ muốn cứu Đại Ngọc mà thôi.







 



Mấy ngày sau đó, Đại Ngọc cũng ít đến phủ Giả gia, nhưng Bảo Ngọc kia lại chẳng biết điều, cứ tìm

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-me-ke-lam-dai-ngoc/3743734/chuong-18.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Xuyên Thành Mẹ Kế Lâm Đại Ngọc
Chương 18
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.