Hạ Nhược Vũ đánh hắn vài cái, lườm quýt nói: " Ta không ngắm ai cả, đừng có đa nghi như vậy!"
Vậy tại sao lại thẫn thờ như thế"
Ta nghĩ chút chuyện...
Duật Vân mỉm cười, hắn ngồi bên cạnh y rồi kéo y kề vào vai mình. Ôn tồn nói:
Có chuyện gì thì cứ nói ra, có khi sẽ dễ chịu hơn đấy"
Hạ Nhược Vũ nhìn hắn, câu nói này đã là lần thứ hai hắn nói với y. Lần nào cũng là lúc y đang trong tình trạng lầm đường, y không biết nên cảm ơn hẳn thế nato nữa.
Duật Vân lấy trong tay áo một gói kẹo nhỏ, bên trong là những viên kẹo nhiều màu được gói trong giấy.
' Ăn thử đi, đây là cống phẩm của nước khác đem đến mấy ngày trước. Ta vẫn luôn cho người bảo quan cẩn thận đấy."
Hạ Nhược Vũ cười nhẹ, y không ngờ hắn lại biết lo lắng cho y còn hơn lo lắng cho người thân nữa.
Ngươi nghĩ ta có hợp với cái việc quân tham mưu kia không?"
Thì ra là chuyện này, bảo sao từ sáng tới giờ y cứ ủ rũ. Duật Vân đưa tay lên xoa đầu y.
" Lần đầu mà, rất khó để có thể làm quen ngay được. Ngươi biết gì không? Lần đầu ta tiếp xúc với triều chính, ta đã mất gần hai tháng để hòa nhập với triều đình. Lần đầu ta thử, kết quả là bị lão sư đánh đến đỏ tay. Cứ lần nào làm, ta đều bị đánh. Sau đó tần suất thấp đi, ta không còn bị đánh nhiều nữa. Từ đó cũng coi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-linh-mieu-ta-tro-thanh-linh-vat-cua-vuong-phu/3742886/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.