Chương trước
Chương sau
Duật Vân nhìn y đầy suy tư, cuối cùng hắn thở dài một hơi rồi kẻ lại mọn việc ban nãy.

Hạ Nhược Vũ ngồi nghe rất kĩ. Đến cuối, y lại bất ngờ khi mà ý kiến của Duật Tư lại hay đến vậy.

" Tên Duật Tư đấy coi bộ rất khôn nhỉ?" Hạ Nhược Vũ xoa cằm. Mặc dù y không phải con dân nước này, nhưng cơ thể này là con mèo thuộc quốc gia này.

Ngươi là đang đá xéo người sao?" Duật Vân lại bất ngờ khi y vậy mà chẳng biểu lộ ý gì khó coi cả. Trừ cái câu hỏi kì lạ kia ra.

" Ta nói sai sao?"

Không, người sai rất nhiều"

Về thể lực, hoàng đế có vẻ sẽ không bằng ta. Nhưng mưu trí và sự tài năng của huynh ấy rất nhạy. Lên được ngôi hoàng đế không phải là dễ dàng đâu"

Hạ Nhược Vũ đâu quan tâm chuyện này, y chỉ nghe cái câu 'thể lực yếu hơn mà thôi.

Vậy là ngươi mạnh hơn hẳn?"

Đúng.

" Hèn chi ngươi hành ta đến chết đi sống lại mà vẫn còn sức đi làm vào sản sớm" Hạ Nhược Vũ nghĩ lại mấy chuyện đó, không hiểu sao lại rùng mình. Y không muốn phải trải nghiệm nữa đâu, đau lắm.

Ngươi nghĩ cái gì vậy hả? Chúng ta đi xa quá rồi đấy!" Duật Vân búng trán y, thật tình rằng không lần nào mà hắn không hết lo cho y cả.

Hì hì, ta cố tình đấy. Ngươi nhìn xem, mặt ngươi đã bớt nghiêm trọng đi rồi này." Hạ Nhược Vũ xoa trán cười ranh mãnh.

Duật Vân sực tỉnh, là thật. Từ sáng tới giờ hắn luôn mang khuôn mặt nghiêm trọng, đến lúc gặp y thì hắn không còn nghĩ tới mấy chuyện phiền lòng kia nữa.

Haiz, ngươi đúng là nghịch ngợm mà."

Vậy chuyện ta nói, ngươi cứ từ từ suy nghĩ. Đừng gấp gáp làm gì, sẽ hối hận không chừng."

"Được."

Hạ Nhược Vũ gật đầu, chuyện này đúng là có chút rắc rối. Sai một ly là đi nghìn dặm.

Cả hai lại quay về cuộc sống bình thường. Đêm đến, cả hai lại cùng nhau nghĩ về một chuyện, cùng suy tư về chuyện sáng nay.

Hai hôm sau đó, Hạ Nhược Vũ vẫn luôn thẩn thơ nghĩ về chuyện đó, y nhiều lần bị làm cho giật mình vì không chú ý.

"Hạ Nhược Vũ, này."

Này!"

Tô Liên nhéo một cái thật đau vào eo y, khiến Hạ Nhược Vũ rít lên một hơi lạnh.

' Ai da đau đau đau! Nhẹ tay thôi!"



' Ngươi làm gì mà ngẩn ngơ vậy? Có chuyện tâm sự sao?"

À... có chút chuyện thôi. Không sao"

' Vậy có muốn đi dạo phố với ta không?"

Hạ Nhược Vũ nghĩ một chút, dù sao giải tỏa tâm trạng có khi vấn đề có thể giải quyết dễ dàng hơn chăng.

Được nha, đợi ta lấy ngân lượng đã"

" Nhanh nhé"

Hạ Nhược Vũ chạy đi, Tô Liên nhìn bóng hình của y mà mỉm cười.

Ta chỉ giúp được đến đây thôi nhé. Vương gia nhớ phải giữ cẩn thận đó nha.

Phía sau gốc cây gần đó, Duật Vân lộ ra tà y phục trắng xám. Hắn lạnh lùng đáp.

" Đa tạ, lần sau sẽ trả ơn"

Không cần đâu, chuyện đương nhiên mà thôi. Nhớ là phải để y quyết định, nếu y không muốn, dù là hoàng đế ta cũng sẽ lên nói chuyện một lần"

Ánh mắt Tô Liên dần híp lại, khóe mắt cũng cong lên đường cong khó lường.

Được, ta sẽ nghe theo mong muốn của Tiểu Vũ. Sẽ không ép buộc y, hơn cả ta là người không mong y đến nơi đó nhất"

Duật Vân nói xong, bóng dáng Hạ Nhược Vũ chạy đến gần. Hắn lẩn trốn đi nhanh chóng, Tô Liên lại trở lại trạng thái ban đầu.

Xong chưa? Chúng ta cùng đi."

"Được."

Cả hai rời khỏi phủ, không đi xe ngựa mà đi dạo quanh khu chợ sầm uất này. Từ tửu lâu đến hoa lâu, không thiếu chỗ cho ta ngắm cảnh. Phía tửu lâu có chỗ kể chuyện, nghe họ kể thật sự như đang được nhìn cảnh đó trước mặt vậy. Lại đến góc khác, đoàn xiếc thú đang vui nhộn tung tăng, tiếng hô hào vỗ tay làm sôi nhiệt con đường.

Sạp hàng nhỏ lẻ bày bán những món hàn tinh xảo, điêu khắc tỉ mỉ. Lại có một đoàn múa xiếc khác, nhưng lần này là múa võ, múa kiếm với nhau. Từng đường kiếm sắc nhọn, từng đòn vật đầy uy dũng khiến người xem chỉ có thể trầm trồ. Hạ Nhược Vũ đi rất nhiều chỗ, ngắm rất nhiều nơi. Từ trên cao nhìn xuống, không khí buổi tối lại có thể rộn ràng như ở hiện đại.

Hiện đại sao? Làm mình nhớ nhà quá đi..."

Chỉ là một suy nghĩ thoáng qua thôi, y ném nó ra sau đầu để tiếp tục đi chơi.

Nhưng y đi đến một chỗ, nơi đây khác hẳn chỗ còn lại. Âm u và tối tăm, nơi đây là chỗ ở của dân ăn xin. Từng tốp năm ba người tụ lại một chỗ để kiếm ăn. Hạ Nhược Vũ nhìn mà thương tâm, dù trước đây y đi không biết bao lần xuống phố, lần nào cũng cho họ ít đồ ăn hay vài đồng để sinh hoạt nhưng vẫn còn rất nhiều người khác đang trong tình trạng như này.

Ngươi cùng ta mua chút đồ ăn đi" Y dẫn Tô Liên đến chỗ bán màn thầu và đặt khoảng ba mươi cái.

Ngươi thật sự tốt bụng đến lạ thường đấy Tiểu Vũ." Tô Liên mỉm cười, cậu nhìn y làm mà lại nghĩ rằng.



" Y tốt như vậy, liệu sẽ có can cảm để thực hiện nó chứ?"

' Vậy sao? Ta chỉ thấy họ đói và ta muốn chia sẻ cho họ chút đồ ăn mà thôi"

Sau khoảng một lúc, màn thầu đã được làm xong. Y đem nó phát cho từng người cùng một ly nước.

' Mọi người ăn đi, ta chỉ có thể làm như vậy mà thôi. Hy vọng mọi người không chê cười"

Đám người bu lại nhận bánh cùng nước, sau đó lại tìm một nơi ăn hết. Y thấy một cậu bé tầm mười lăm tuổi, tay chân nhỏ bé gầy gò, gương mặt tái xanh đi lại.

"Cậu bé, của em đây nhé. Ăn ngon miệng."

Cảm tạ

Sau khi phát hết cho mọi người, còn dư hai cái vừa đủ cho y và Tô Liên.

Lại đây ăn đi, Tô Liên"

Cậu đi lại, quan sát thật kỹ những người xung quanh. Ai ai cũng cắm đầu vào

ăn uống, chỉ duy nhất cậu bé cạnh gần cả hai là ăn rất từ tốn dù bản thân đang đói.

Cậu bé, em bao nhiêu tuổi rồi?" Hạ Nhược Vũ ngồ xuống cạnh, mỉm cười quay qua hỏi.

"Ta mười lăm"

' Vậy sao? Còn nhỏ vậy mà đã ra nông nỗi này rồi"

Tô Liên liếc qua, ánh mắt đánh giá cậu thiếu niên.

' Xưng ta? Một ăn mày có thể. xung hô vậy sao?"

( Cho những ai không biết, xưng " ta" ở trường hợp này là từ dành cho những người có địa vị cao xưng hô với bên dưới. Thể hiện sự uy phong và quyền thế của mình.)

Trò chuyện một lúc với cậu bé, y cũng hiểu đại khái rồi.

Cậu bé này tên Hàn Tư Lam, mười lăm tuổi và là dân lưu lạc của Tây Hà sang đây. Ba mẹ bị giết sạch nên không còn người thân.

Cậu bé đó thật đáng thương đúng không?"

" Tiểu Vũ nghĩ sao?"

" Có chút xót xa. Tại y không còn người thân mà. Giống ta đó, ta cũng có ba mẹ gì đâu?"

Quen y cũng lâu, chưa lần nào kể về thân nhân của mình. Vậy mà chỉ vì một cậu nhóc, tâm tư y lại lộ ra khe hở.

Ngươi quả thật tốt bụng đến khác thường"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.