Duật Vân nhìn y đầy suy tư, cuối cùng hắn thở dài một hơi rồi kẻ lại mọn việc ban nãy.
Hạ Nhược Vũ ngồi nghe rất kĩ. Đến cuối, y lại bất ngờ khi mà ý kiến của Duật Tư lại hay đến vậy.
" Tên Duật Tư đấy coi bộ rất khôn nhỉ?" Hạ Nhược Vũ xoa cằm. Mặc dù y không phải con dân nước này, nhưng cơ thể này là con mèo thuộc quốc gia này.
Ngươi là đang đá xéo người sao?" Duật Vân lại bất ngờ khi y vậy mà chẳng biểu lộ ý gì khó coi cả. Trừ cái câu hỏi kì lạ kia ra.
" Ta nói sai sao?"
Không, người sai rất nhiều"
Về thể lực, hoàng đế có vẻ sẽ không bằng ta. Nhưng mưu trí và sự tài năng của huynh ấy rất nhạy. Lên được ngôi hoàng đế không phải là dễ dàng đâu"
Hạ Nhược Vũ đâu quan tâm chuyện này, y chỉ nghe cái câu 'thể lực yếu hơn mà thôi.
Vậy là ngươi mạnh hơn hẳn?"
Đúng.
" Hèn chi ngươi hành ta đến chết đi sống lại mà vẫn còn sức đi làm vào sản sớm" Hạ Nhược Vũ nghĩ lại mấy chuyện đó, không hiểu sao lại rùng mình. Y không muốn phải trải nghiệm nữa đâu, đau lắm.
Ngươi nghĩ cái gì vậy hả? Chúng ta đi xa quá rồi đấy!" Duật Vân búng trán y, thật tình rằng không lần nào mà hắn không hết lo cho y cả.
Hì hì, ta cố tình đấy. Ngươi nhìn xem, mặt ngươi đã bớt nghiêm trọng đi rồi này." Hạ Nhược Vũ xoa trán cười ranh mãnh.
Duật Vân sực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-linh-mieu-ta-tro-thanh-linh-vat-cua-vuong-phu/3726801/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.