Hôm nay Hạ Nhược Vũ không có gì làm cả. Y chán nản nằm trên cành cây cao nhìn xuống bên dưới.
Từ khi về đây y chẳng có cái gì để làm cho vui cả. Duật Vân thì lúc nào cũng lăm le bắt y để chọc. Lúc nào cũng
muon phai 6 trong tam mat cua han.
Y thử nghĩ, có chỗ nào mà chưa đi. Thường thì mấy cái phim cổ trang sẽ có mấy cái hay hay.
Y phải vắt cái đầu nhỏ thật kĩ mới có chút manh mối.
" Noi ngudi ta co mi nน..."
Ố, y nhớ ra rồi. Lầu xanh! hay còn gọi là Hoa lâu đó. Hạ Nhược Vũ lấy lại hứng thú, y nhảu xuống khỏi cây rồi chạy về phía Chỗ của Duật Vân.
"Duật Vân, Duật Vân! Cho ta đi chơi, ta muốn đi chơi. Ngươi có bạc không cho ta một ít."
"Ngươi muốn bao nhiêu?" Duật Vân thản nhiên hỏi. Chuyện gì chứ chuyện tiền nong hắn không thiếu. Cho y sài ba đời không lo hết.
Hạ Nhược Vũ xòe năm ngón tay. Ý chỉ khoảng năm mươi lượng bạc. Mà Duật Vân lại nghĩ khác, hắn sai người đến phòng công vụ lấy tiền.
" Ngươi đợi một chút. Sẽ có ngay thôi."
" ปทา."
Hạ Nhược Vũ ngồi bên cạnh xem Duật Vân duyệt tấy số. Thỉnh thoảng sẽ hỏi một số điều khó hiểu để hắn giải thích.
" Vương gia, năm nghìn lượng của ngài đây ạ."
Hạ Nhược Vũ há hốc mồm. Gì mà năm nghìn lượng chứ? Y chỉ bảo có năm mươi lượng thôi mà?
"Ngươi cho nhiều vậy làm sao mà tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-linh-mieu-ta-tro-thanh-linh-vat-cua-vuong-phu/3701152/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.