Khoảng thời gian ba tháng kia mà Hạ Nhược Vũ đi du hành với Duật Vân đã sát ngay lễ hội hoa đăng.
Hạ Nhược Vũ được một buổi thuyết giáo về nơi này và các lễ hội. Và người thuyết giáo không ai khác là Duật Vân.
"Ngươi đi chung với ta đi. Đây là lần đầu tiên ta đi đến mấy nơi như thế này đấy!"
" Không, ta hôm đó có buổi tiệc tại hoàng cung. Ngươi đi với ta mới đúng đấy."
Hạ Nhược Vũ phồng má, y đã năn nỉ hắn hai ngày trời rồi mà hắn không chịu đồng ý. Bao nhiêu kế sách, bao nhiêu mỹ kế đều vô dụng.
Chẳng lẽ một sinh viên khoa kinh tế như y lại không đủ thông minh để bày mưu tính kế sao?
" Hay là thế này đi. Ngươi đi với ta, ta cho ngươi thêm ba hiệp."
Hạ Nhược Vũ đứng trước mặt Duật Vân giơ ba ngón tay lên. Quả nhiên, Duật Vân đã chịu lung lay. Hắn ngước lên hỏi lại.
" Mấy hiệp?"
Sao mà cảm giác nó là lạ, mà lạ chỗ nào thì Hạ Nhược Vũ cũng không rõ. Y lắp bắp nói lại.
" Ba."
" Năm."
" Năm cái gì mà năm, ngươi giết người hay gì! Ta nói ba là ba!"
Hạ Nhược Vũ chống nạnh, từ khi nào mà Duật Vân đã biết trả treo với y rồi.
" Năm, không hơn không kém." Duật Vân chống tay lên bàn nhìn y. Mày hắn nhếch lên nhìn biểu cảm thú vị kia.
" Na.. năm thì năm. Ngươi nhớ phải đi ới ta vào tối nay nghe chưa!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-linh-mieu-ta-tro-thanh-linh-vat-cua-vuong-phu/3701146/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.