Một tuần sau đó, Duật Vân đã được mời đến hoàng cung xem diễn xiếc.
Nghe nói đóng xiếc lần này có xiếc hổ. Con hổ rất to, vì nể mặt hoàng huynh chết bầm kia mà hắn phải đi. Còn phải mang theo một nam nhân mà lần trước Duật Tư mang đến, hắn giận muốn phá cả viện của mình khi đọc bức thư của Duật Tư.
" Tên hoàng huynh khốn nạn, hết chuyện này đến chuyện khác đều muốn chọc phá mình!"
Hạ Nhược Vũ ngồi bên cạnh nhìn hắn nổi khùng. Nếu bây giờ y nằm cười có khi bị hắn cho lên thớt rồi.
" Ca ca!"
Vu Tình xách tà y phục chạy vô, nhóc con hớn hở sấn lại gần hắn hỏi.
" Huynh đã có ai đi chung chưa? Nếu không thì có thể để Tô Liên huynh đi chung được không? Ba người chúng ta cùng đi coi xiếc."
Duật Vân đang đau đầy về chuyện này, Vu Tình còn cố chọc ngoáy vào khiến hắn càng tức thêm. Mặt mày đen lại lườm nhóc.
" Đệ có vẻ còn rảnh nhỉ? Có muốn tăng thêm bài tập không?"
" Không phải chuyện này, ca huynh cho Tô Liên huynh đi chung được không? Một mình ta rất chán."
" Vậy thì ở lại phủ đi." Duật Vân phất tà áo rời đi, hắn không muốn chút giận lên đệ đệ này của mình.
Hạ Nhược Vũ lẽo đẽo theo sau hắn, còn quay lại nhìn Vu Tình để xem biểu cảm. Chỉ thấy nhóc đó giận dữ chằm chằm hắn, hai má còn phồng lên. Sau đó quay phắt người rời đi, bước chân như dậm xuống nền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-linh-mieu-ta-tro-thanh-linh-vat-cua-vuong-phu/3646022/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.