Hạ Nhược Vũ chạy lại gần đó, y nhìn xuống mặt nước.
Ngũ quan của y được phản chiếu lại, Hạ Nhược Vũ thích thú ngắm nhìn xung quanh.
" Chỗ này có ai biết đến chưa nhỉ?"
Hạ Nhược Vũ nhìn xung quanh, không có một dấu tích nào cho thấy có người từng đến đây cả. Vậy là y là người đầu tiên tìm thấy chỗ này, thật sự cảm giác lúc này rất là khoái chí.
" Tuyệt vời! Cảm giác khám phá ra điều mới thật sự rất tuyệt." Hạ Nhược Vũ cởi bỏ quần áo, nhảy xuống dưới nước nghịch.
Tuy ở thân thể mèo thì y không thích chạm nước lắm. Bởi vì lông dính nước rất khó chịu, lại lâu khô nữa. Nhưng bây giờ hóa hình người rồi, y khỏi lo không được tắm hằng ngày.
" Nhưng mà, nếu mình về chỗ Duật Vân với cơ thể này thì có bị cho là kẻ điên không? Hay bị coi là gián điệp này nọ rồi bị chém bay đầu không?"
" Rồi lỡ... hắn đem mình làm trò đùa để hành hạ thì sao? Ôi không cái thân già của tôi, không thể để chuyện đó sảy ra được!"
Hạ Nhược Vũ nằm ngửa trên mặt nước nhìn bày trời.
Nền trời xanh không một bóng mây, gió hiu hiu thổi nhẹ. Thật đẹp làm sao, nhưng mà tâm trạng của Hạ Nhược Vũ lại chẳng đẹp được.
Gần một canh giờ trôi qua, y vẫn chưa biến lại thành mèo.
" Không lẽ cần thần chú sao? Nhưng mình đâu biết mấy cái đó."
Ách xì!
Hạ Nhược Vũ ngâm nước lâu quá nên cảm nhẹ rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-linh-mieu-ta-tro-thanh-linh-vat-cua-vuong-phu/3646021/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.