Sau khi băng bó cho Hạ Nhược Vũ xong, công công từ hoàng cung đã đến gọi Duật Vân vào cung bàn bạc.
Hắn căn dặn một hồi rồi mới rời đi cùng công công.
______
Hoàng cung, Càn Long Điện. ( nơi vua ở)
Thư phòng, Duật Tư đang đi qua đi lại mà vặn óc. Hắn hết thở dài rồi nhìn trần nhà.
" Hoàng đệ Duật Vân tham kiến bệ hạ, bệ hạ..."
" Rồi rồi mau đứng lên đi. Trẫm có chuyện cần nói đây."
Duật Tư phẩy tay miễn lễ, hắn xoa xoa thái dương đau nhức của mình càu nhàu.
" Duật Vân, ta biết đệ ghét nữ nhân nhưng làm như này cũng quá rồi. Dù sao cũng là nữ tử, có thể nhẹ tay một chút không?"
Duật Vân như đoán trước được, hắn bình thản trả lời.
" Hoàng huynh, ta chưa bao giờ có khái niệm nương tay. Cũng không có khái niệm trọng nam khinh nữ. Nam nữ dù cho có khác biệt cũng bình đẳng như nhau."
" Hơn nữa, cô ta mất một bàn tay là nhẹ. Những người bị cô ta sai khiến còn tồi tệ hơn. Đó cũng xem như là nể mặt Hầu Quốc Công rồi."
Duật Vân tự rót cho mình tách trà nóng thưởng thức. Như thể chuyện hắn nói không có gì đánh ngạc nhiên cả.
" Đệ... đệ..!"
Duật Tư tức đến không nói nên lời. Hắn đành ngồi xuống lầm bầm. Mà lầm bầm nhỏ đến mức người ngồi xa còn nghe được.
" Haiz, trẫm nuôi nấng đệ từ ngày đệ còn mặc tã đến khi đệ cầm kiếm lên học, cầm bút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-linh-mieu-ta-tro-thanh-linh-vat-cua-vuong-phu/3646016/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.