Khoảng một tuần sau đó, vết thương trên người Hạ Nhược Vũ gần như khỏi hoàn toàn. Hiện tại y đang nằm trên một tấm thảm êm ấm ăn cá khô.
Cái vị nữ nhân kia ấy, đưa y trở thành thú cưng tôn quý nhất trong cung.
Hạ Nhược Vũ chắc rằng mấy vị mặc y phục trông sang sang cũng phải nhường lại cho y. Cảm giác như y chính là thú cưng cao quý nhất chỗ này.
" Thoải mái thật. Cảm giác như đang ở thiêng đàng vậy."
Bên cạnh Hạ Nhược Vũ có một nô tì chăm sóc cho y. Nhiệm vụ của nàng chỉ là vuốt lông, tắm rồi mang đồ ăn cho y ăn thôi.
" Nương nương, người đến rồi."
Hạ Nhược Vũ được nô tì bế đến cạnh nàng. Vị nương nương kia cũng đưa tay đón y.
" Nương nương, hôm nay Duật vương tới thăm người ạ."
" Nó đang ở đâu vậy?"
" Bẩm nương nương, Duật vương hiện đang ngồi dưới mái đình trong viện."
" Được, vậy bổn cung cũng nên tiếp đón nồng hậu một chút. Nhã Tịnh ngươi chuẩn bị điểm tâm và trà giúp ta."
" Vâng."
Hạ Nhược Vũ không nghe hiểu gì nhưng nhìn hành động chắc là sắp đi ra ngoài. Y lại được một buổi chơi đùa vui vẻ rồi.
Nghĩ thế, cái đuôi ve vẩy nhẹ nhàng như đang biểu hiện cảm xúc của Hạ Nhược Vũ.
Nữ nhân bồng y đi đến mái đình giữa hồ bạch liên. Ở đó có một nam nhân vớ thân huyền y đang ngồi đó.
" Duật vương, ngươi hôm nay có nhã hứng mà đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-linh-mieu-ta-tro-thanh-linh-vat-cua-vuong-phu/3646011/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.