Hạ Nhược Vũ cùng Lâm Miên đi đến một khu đất trống dần với vương phủ.
Bản năng của Hạ Nhược Vũ mách bảo rằng lần này cũng chuẩn bị có điềm. Và quả nhiên không sai, y bị đem đến cạnh một bầy chó to lớn.
" Cái này... cái này có phải là thật không vậy? Chẳng lẽ mình sắp bị ăn?"
Lông tơ trên người Hạ Nhược Vũ dựng đứng hết lên, Các cơ trong người cứ cứng lên và co giãn hết cỡ ra.
Meo!!
Bầy chó lớn kia thấy Lâm Miên đi đến thì chạy tới, chúng vác cái mặt đáng sợ như nhìn thấy kẻ địch.
" Cái... cái bản năng của loài mèo đáng sợ thật. Thì ra chuyện không ưa chó là có thật."
Lâm Miên đặt y xuống, mấy con chó thấy y thì chỉ ngồi yên mà nhìn. Chưa dám động thủ, chỉ có mình Hạ Nhược Vũ là giương nanh múa vuốt thôi.
Tưởng chừng như sẽ thoát chết nhưng không, Lâm Miên thốt ra một câu làm bầy chó thay đổi thái độ 180°.
" Đến giờ ăn rồi."
Mấy con chó nghe theo hiệu lệnh mà nhìn chằm chằm vào con mèo nhỏ trước mắt. Hạ Nhược Vũ bị nhìn mà càng dựng đứng lên, liên tục gầm gừ không thua kém mấy con chó.
Con đầu đàn sủa một tiếng như bắt đầu khai tiệc. Ngay sau đó nó liền lao lên, Hạ Nhược Vũ như đoán được hành động đó y đứng lên bằng hai chân rồi giơ chân trước lên thủ.
Gừ!
Gao!
Lâm Miên bật ra xa chừa chỗ cho mấy con chó khác. Tổng cộng là mười con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-linh-mieu-ta-tro-thanh-linh-vat-cua-vuong-phu/3646010/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.