Tạ Ninh chạy vọt một cái khiến cho Thẩm Tùng cùng Vu Chu đang nói chuyện ngoài cửa hoảng sợ.
Vu Chu nhíu mày: "Cậu coi Cố ca khiến người chạy mất rồi."
Thẩm Tùng: "..."
Vừa rồi chuông vang học vang lên, chẳng lẽ lỗ tai tên ngốc này bị điếc rồi?
"Hai người các cậu đứng ngốc ở đây làm cái gì?"
Phan lão sư cầm bình trà giữ nhiệt, nhìn hai học sinh đang đứng ở hành lang.
Tiếng nói quen thuộc đột ngột vang lên, hai Alpha theo phản xạ có điều kiện run lên.
"Dạ trở về ngay."
Trong lớp Cố Hành Chu vẫn ngồi đứng hình tại chỗ, nhìn cây bút Tạ Ninh để lại trên bàn.
Thật sự không nghĩ tới Tạ Ninh lại làm ra cú lừa này.
Hít sâu một hơi, đôi mắt đào hoa bắt đầu tràn đầy hứng thú.
Còn đúng một tuần.
Tạ Ninh vội vàng chạy về lớp mười hai.
Tâm tình vui sướng.
Coi như cậu đã thắng một ván.
Nhưng Tạ Ninh cao hứng không bao lâu, gương mặt trắng nõn đang tươi cười dần ủ ủ.
Buổi tối tan học thì làm sao bây giờ...
Gần đây Tạ Ninh không đến Cố gia học tập, khoảng thời gian hai người ở chung khá là ngắn.
Thế nên trừ bỏ thời điểm tan học thì hai người không thấy mặt nhau. Đều là bạn trai của nhau, Tạ Ninh căn bản không có khả năng không nghĩ đến Cố Hành Chu.
Lúc trước gần như mỗi ngày đều dính vào nhau, giờ tự nhiên tách ra, mới bắt đầu thì có chút không thích ứng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-hao-mon-phao-hoi-o/3558663/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.