Một âm thanh trầm thấp khàn khàn vang lên trong phòng học.
Cố Hành Chu cùng Tạ Ninh giao lưu bình thường, cũng giống như cách mọi người giao lưu nói chuyện phiếm với nhau.
Vả lại Tạ Ninh đến gặp bạn trai để hỏi bài tập. Cũng không có cái gì phải thì thầm, cậu đã tạo ra cái cớ hoàn hảo.
Tạ Ninh vốn đang dương dương tự đắc.
Chỉ cần chính mình với tìm Cố Hành Chu để hỏi bài, liền không phải là đang nói chuyện yêu đương trước mặt người khác.
Cậu cũng không cần xấu hổ.
Nhưng mà ngàn tính vạn tính không bằng cẩu nam nhân trước mặt mở mồm.
Lời vừa nói ra học sinh lớp một đều nhìn về phía Tạ Ninh vài lần.
Còn cười trộm.
Mặt Tạ Ninh nóng lên, đôi mắt hạnh hơi chớp chớp, lắp bắp, "Anh... anh nói cái gì?"
Cố Hành Chu vẫn duy trì bộ dáng lãnh đạm, "Nghe không hiểu?"
Tạ Ninh mày nhảy dựng, dường như đoán được cái gì diễn ra tiếp, định mở miệng nói là mình nghe hiểu.
Cố Hành Chu mở miệng dùng âm thanh trầm thấp lạnh nhạt nói: "Anh có thể giảng đề cho em, nhưng với điều kiện là em hôn anh một cái."
Tạ Ninh: "..."
"Cứ theo thứ tự đó mà quyết."
Thẩm Tùng ngồi ở trước không nhịn được cười ra tiếng.
Cố cẩu quá là mất nết.
Tạ Ninh nghe được người khác cười, mặt đỏ tai hồng.
Vội cầm lấy sách bài tập, đứng dậy chạy đi.
Sớm biết vậy cậu không thèm tới.
Nhưng mà vừa đứng lên Tạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-hao-mon-phao-hoi-o/3558662/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.