Chương trước
Chương sau
Editor: Linh Kim
Cô gái nhìn đến lời này không khỏi bĩu môi.
“Trước kia xác thực khá tốt, nhưng từ tuần trước chú ấy giống như có tâm sự gì, đem mình nhốt trong phòng một đoạn thời gian rất dài.”
“Hôm nay thật vất vả bà nội mới đem chú ấy từ trong phòng khuyên ra ngoài, tớ vốn đang cao hứng mà cho xem một tiểu thuyết mới, kết quả vừa nhìn máy tính của tớ liền nói có việc, sau đó đem máy tính đoạt đi rồi.”
“Uầy, đã hiểu.”
“╭(╯^╰)╮Không nói đến nữa, tiểu thuyết cậu đề cử tớ đã đọc, tác giả chính là viết rất được, tớ trước nay không có gặp qua loại ý tưởng này.”
Tốc độ trả lời của đối phương cũng thực mau: “Đương nhiên, phẩm vị của tớ tự nhiên cậu phải yên tâm rồi, xác thực là viết rất động não nha, tớ siêu thích.”
Cùng bạn thân có chung sở thích, cô gái hiển nhiên là thập phần hưng phấn. Cô một bên trò chuyện, một bên mở tiểu thuyết 《 vai ác khó làm 》ra. Sau đó cô gái liền kinh ngạc hô lên một tiếng.
Cô nhớ rất rõ hôm nay còn chưa đọc chương mới nha, như thế nào lịch sử đọc đã là chương của hôm nay rồi?
Cô gái nghĩ nghĩ, thật sự là nghĩ không ra.
Nói không chừng app này có lỗi, thân là một người đọc lão làng của app, cô tỏ vẻ đối với app hiểu biết thập phần rõ ràng.
Bên này Tưởng Thành trở về phòng mình, nhanh chóng dùng di động download ứng dụng tiểu thuyết màu xanh.
Thời gian chờ đợi download, tay Tưởng Thành không tự chủ được siết chặt.
Một tuần trước hắn từ trong khối thân thể này tỉnh lại.

Thời điểm mới mở mắt ra, hắn liền mê man trong hai ngày, hắn nhớ rõ mình ở lúc kích động trực tiếp đẩy Ngôn Cẩn hướng tới đầu xe tải đang đi đến.
Theo lý mà nói lấy tốc độ của chiếc xe tải, hắn cùng A Cẩn căn bản không có cách nào sống được. Mà trong lòng hắn lúc đó chỉ có một ý niệm, đó là mang theo Ngôn Cẩn cùng đi chết.
Rõ ràng hắn chỉ phạm vào một sai lầm nhỏ không đáng kể, vì cái gì mà Ngôn Cẩn không thể tha thứ cho hắn, hơn nữa lúc biết mình sai lầm, chẳng phải hắn đã hứa hẹn cùng Ngôn Cẩn không qua lại cùng em gái kia rồi sao?
Vì cái gì thái độ của Ngôn Cẩn không thể mềm mại một chút?
Hắn vì đối phương không ngủ một đêm, đối phương lại chia tay hắn không bao lâu liền có bạn trai mới, điều này là Tưởng Thành không thể không ghen ghét. Cũng bởi vì ghen ghét mà hắn mới hạ quyết tâm.
Chỉ duy có điểm không đúng như dự đoán là Tưởng Thành là hắn không chết đi.
Không, có lẽ hắn đã chết, chỉ là hắn lại xuyên qua một khối thân thể khác.
Là một người yêu thích tiểu thuyết, Tưởng Thành tự nhiên cũng đọc qua không ít tiểu thuyết, rốt cuộc lúc trước hắn cũng vì tiểu thuyết mà kết duyên cùng Ngôn Cẩn.
Hắn tự nhiên biết thế nào là xuyên qua.
Cho nên sau vài ngày ngược đãi mình, Tưởng Thành cũng thập phần tự nhiên mà tiếp nhận mọi chuyện, bao gồm cả ký ức về người nhà.
Tưởng Thành cứ nghĩ rằng cả đời hắn liền lấy thân phận của người khác mà sống qua ngày. Chính hắn cũng không nghĩ tới lúc tùy tiện liếc mắt vào màn hình máy tính của cháu gái khối thân thể, hắn liền thấy một cốt truyện mà mình luôn nhớ kỹ.
Một đoạn A Cẩn đã từng miêu tả qua với hắn.
Mà sau khi đuổi cháu gái đi, hơn nữa dùng máy tính xem chương mới nhất của tiểu thuyết, Tưởng Thành càng xác định tác giả sau tiểu thuyết chính là Ngôn Cẩn.
Bạn gái Ngôn Cẩn của hắn!
Suy nghĩ đối phương cũng xuyên đến thế giới này khiến Tưởng Thành hưng phấn không thôi.

Sau khi app tiểu thuyết màu xanh lục download xong, Tưởng Thành thực mau tìm kiếm tiểu thuyết.
Đúng như hắn sở liệu, thời điểm đi vào khu bình luận, bình luận hắn thông qua máy tính của cháu gái viết toàn bộ đã không thấy đâu nữa.
Tưởng Thành không ngăn được buồn cười. A Cẩn vẫn là quá đơn thuần, chẳng lẽ cô không biết càng làm như vậy càng có vẻ chột dạ, càng chứng minh tác giả “Hi Cẩn” chính là cô sao?
Nét cười trên mặt Tưởng Thành càng trở nên bệnh hoạn. Đôi mắt hắn đầy tơ máu, ánh mắt cực kỳ điên cuồng…… Cũng cực kỳ nguy hiểm.
Ánh mắt hắn dừng lại ở di động trong tay mình, trầm mặc một lúc lâu sau đó gọi một cuộc điện thoại.
Tiếng chuông vang lên một hồi bên kia mới có người nhận điện thoại.
Đối phương tựa hồ vừa bị đánh thức từ trong giấc mộng, giọng nói còn mang theo chút mơ hồ.
“Anh Thành, tối muộn như vậy còn gọi cho tôi có chuyện gì sao?”
Tưởng Thành giật giật môi: “Giúp tôi điều tra thông tin một người.”
“Tra người? Bây giờ sao? Vậy ngày mai gọi lại cho tôi được không?”
Tưởng Thành có chút nóng nảy: “Hiện tại liền tra!”
Người ở đầu dây bên kia nghe vậy liền sửng sốt một chút, hắn vẫn là lần đầu thấy người anh em có bộ dạng cứng rắn như vậy.
Bởi vậy hắn cũng chỉ có thể nhận mệnh từ trên giường ngồi lên, sau đó vừa ngáp vừa nói: “Được được được, tôi biết rồi.”
Một người đàn ông chỉ mặc một chiếc quần xà lỏn một bên vừa nói chuyện một bên ngồi xuống trước máy tính.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.