Đỗ ma ma đang ở bên trong làm quần áo, nghe thấy giọng của Cố nãi nãi đang nói ở ngoài sân, vội vàng ra mở cửa. Chỉ thấy chủ nhân lão thái thái đang vác hai bao tải nặng, bà lập tức tiến lên hỗ trợ: “Lão thái thái và cô nương đã trở lại.” Nói xong bà nhanh chóng đỡ hai bao nặng trên vai lão thái thái xuống.
Cố nãi nãi nói: “Thật là mệt chết ta rồi .”
Đỗ ma ma thập phần “Hiểu chuyện” nói: “Trong nhà có nước sôi để nguội, để ta rót cho ngài chén nước.”
“Ai, thật tốt quá.” Cố nãi nãi vừa rồi chỉ do tùy ý nói một câu, nhưng không có ý nhắc nhở Đỗ ma, vậy mà không nghĩ tới Đỗ ma ma biết điều như vậy, không chỉ có cần mẫn đun nước sôi, còn đi rót nước cho mình, lúc này bà cảm thấy mua Đỗ ma ma thật tốt, nếu dựa theo ý của mình đi mua một nha đầu còn non trẻ về, chỉ sợ chả làm được việc gì còn rước việc vào thân.
Đỗ ma ma lấy ra hai chén nước, một chén cho Cố nãi nãi, một chén cho Cố Linh. Cố nãi nãi uống một hơi hết nửa chén, sau đó cầm chén đi ra ngoài cùng cửa bắt đầu nói chuyện với mọi người. Cố Linh thì ở lại nở một nụ cười ngọt ngào với Đỗ ma ma: “Cảm ơn Đỗ ma ma.”
Đỗ ma ma có chút tâm động: “Cô nương khách khí.” Đỗ ma ma từng là ma ma quản sự ở quan gia, tất nhiên là hiểu được việc xem sắc mặt của người khác. Đừng nhìn cô nương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-duong-muoi-cua-nu-chu-trong-truyen-khoa-cu/2517136/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.