“Hồi lão thái thái, cô nương, ta đã làm xong được một bộ quần áo, chỉ còn lại một thân quần chưa hòa thiện, hôm nay tất nhiên có thể làm xong.”
Cố nãi nãi vừa nghe, vội gọi Cố Linh đi xem quần áo.
Đỗ ma ma làm xiêm y rất hợp với Cố Linh, hợp với tiểu cô nương ở độ tuổi này, nàng không chỉ làm xiêm y, còn dùng số vải dệt còn lại để làm túi tiền.
“Bộ quần áo này thật đẹp, có khi còn đẹp hơn cả trang phục bán ngoài cửa hàng kia.” Cố nãi nãi vô cùng yêu thích bộ đồ này, đưa tay ra xờ một cách cẩn thận, đừng nói lấy Cố nãi nãi cảm thấy đồ đẹp, ngay cả Cố Linh cũng cảm thấy tay nghề của Đỗ ma ma thật sự rất tốt.
Đỗ ma ma làm quần áo đẹp không chỉ liên quan tới tay nghề, chủ yếu vẫn là hình thức. Nơi này là Cát Tường trấn, nói là trấn cũng chỉ là chiếu theo quy định, nhưng thật ra lại chỉ là một trấn nhỏ ở vùng xa xôi hẻo lánh, mà ở một nơi hẻo lánh như vậy.
Mọi thứ đều không được phát triển lắm, tin tức lạc thì hậu, quần áo mà nơi này đang được lưu hành, hầu như đều là mốt của năm trước ở Kinh thành. Hơn nữa, quần áo ở trấn trên thì lại được chuyển từ huyện thành xuống, đến ngay cả bản thân huyện thành cũng lạc hậu chứ nói chi tới một trấn cỏn con này.
Đỗ ma ma bị bán tới nơi này do đã từng làm ma ma quản sự ở quan gia nên biết khá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-duong-muoi-cua-nu-chu-trong-truyen-khoa-cu/2517134/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.