Ngồi nói chuyện với nhau được chốc lát, thì tiếng chuông vào học vang lên, học đường đang vốn náo nhiệt, đột nhiên an tĩnh xuống dưới, các cô nương quy quy củ củ ngồi xong.
Tiền phu tử cầm sách vở đi vào học đường. Các học sinh đang ngồi thấy vậy đột nhiên đứng dậy: “Phu tử.” Sau đó các nàng khom lưng về hướng Tiền phu tử.
Tiền phu tử gật đầu: “Ngồi đi. Hôm nay Ất ban của chúng ta có một học sinh mới, tên là Cố Linh. Cố Linh, trò đứng dậy, chào hỏi và giới thiệu về mình đi.”
“Dạ thưa phu tử.”
Cố Linh đứng dậy, “Xin chào mọi người, mình tên là Cố Linh, thật vui vẻ khi được làm quen với mọi người.” Cố Linh đã phát hiện, nàng đại khái là học sinh lớn tuổi nhất trong Ất ban. Việc này thật ra lại khá dễ hiểu, những gia đình cho nữ nhi đi tư thục, đều là những nhà có điều kiện không tồi, vì thế nên khi cho nữ nhi tiến học sẽ khá sớm, mà những nhà như Cố gia thì đâu ai dư tiền cho một nữ nhi đi tư thục.
Cho nên Cố Linh tuổi này mới đi học ở Ất ban cũng không có gì kì quái cả.
Tiền phu tử ý bảo Cố Linh ngồi xuống: “Hôm nay chúng ta sẽ học bài 《 300 bài thơ Đường 》.”
Lại nói tiếp, đây là thế giới trong tiểu thuyết, nhưng cũng từng xuất hiện triều đại Đường Tống, nhưng lại không có thời Nguyên Minh Thanh.
Cố Linh nhớ rõ trước kia xem tiểu thuyết thấy mấy tác giả khác miêu tả, khoai tây,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-duong-muoi-cua-nu-chu-trong-truyen-khoa-cu/2517120/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.