Trên đường cùng Tiền phu tử đến thư phòng, Tiền phu tử không nói một câu nào, nàng vẫn luôn quan sát Cố Linh, chỉ thấy Cố Linh trên đường đi luôn ngó đông ngó tay nhìn trái nhìn phải xem, nơi này là tư thục, thật ra hành động như vậy thì không sao, nhưng nếu đổi lại là nơi khác, ở trong nhà người khác, hành động này không ổn thỏa.
Nhưng Tiền phu tử cũng không nói cái gì, nàng biết tình huống của Cố gia, là một nông gia sinh sống dựa vào đất, không thể yêu cầu nàng hiểu nhiều quy củ như vậy. Dù sao sau này khi học khóa lễ nghi thì sẽ hiều được điều đó.
Khi tới thư phòng, Tiền phu tử lấy ra quyển 300 ngàn chữ vỡ lòng, quyển sách này còn mới tinh, là một trong những quyển Tiền phu tử dùng để khen thưởng cho học sinh.
Cố Linh thu được sách, khom lưng về phía Tiền phu tử một cách trịnh trọng: “Đa tạ phu tử.” Ở cổ đại, tặng sách là một sự kiện phi thường thận trọng, nếu có người tặng sách cho ngươi, thuyết minh thái độ của đối phương với ngươi.
Tiền phu tử nói: “Tư thục của chúng ta quy định hai ngày đọc sách thì sẽ nghỉ một ngày, một tháng được nghỉ ngơi mười ngày, mỗi ngày buổi sáng có hai tiết, tiết thứ nhất học nhận biết chữ, tiết thứ hai tập viết chữ. Buổi chiều cũng học hai tiết như buổi sáng, tiết đầu tiên là nữ hồng, tiết tiếp theo là học về lễ nghi.
Đương nhiên nếu lễ nghi trò đã học tốt, có thể không cần đi, thay vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-duong-muoi-cua-nu-chu-trong-truyen-khoa-cu/2517114/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.