Chương trình phát sóng trực tiếp của Lam Huyết lập tức chấm dứt.
Vốn là buổi phát sóng trực tiếp mang tính tham quan nhưng sau khi MC nghe được tin tức này của Lâm Trà liền nhanh chóng phản ứng lại rồi nói điều gì đó với camera và mong mọi người chờ đợi sản phẩm ra mắt vào lần sau.
Video quảng bá sau đó liền ngừng phát sóng trực tiếp.
Vu Kiêu bối rối hai giây rồi ngẩng đầu lên trừng mắt nhìn Lâm Trà:
"Cô có ý gì"
Lâm Trà đã nhận lấy một bình trà dưỡng sinh lớn từ trợ lý sinh hoạt Tiểu Từ của mình, sau đó uống ùng ục ùng ục để bổ sung nước.
Có ý gì?
Lâm Trà cười tủm tỉm hỏi lại Vu Kiêu: "Chẳng lẽ tôi nói sai rồi sao? Vu lão sư chưa kết hôn à?"
Vu Kiêu hoảng sợ nhìn xung quanh mới phát hiện tất cả mọi người đều đang tò mò nhìn vê phía mình, trong lòng có chút hoảng loạn nhưng ngoài mặt vẫn giả vờ bình tĩnh.
"Đương nhiên là tôi độc thân rồi!"
"Vậy sao?"
Lâm Trà cười: "Vậy thứ kia ở trong túi quần Vu lão sư là cái gì?"
Túi quần sao?
Theo bản năng Vu Kiêu cho tay vào trong túi quần, sau khi lấy được một thứ thì m.á.u trên người của anh ta đều đông lại.
Đó là một chiếc nhẫn.
Một chiếc nhẫn cưới của nam.
Là ả đàn bà đó à?
Là ả ta đã lén nhét vào túi anh sáng nay? Con đàn bà thối tha này!
Thành công thì không có nhưng thất bại thì có thừa!
Thật sự là ả ta đã hại anh thảm rồi!
Vu Kiêu đứng ngây người ở đó, anh ta muốn nhét nhẫn lại rồi đưa tay ra nói dối rằng trên tay mình không có cái gì cả.
Nhưng Trần Vân phản ứng cực nhanh, trên Internet đều đầy hotsearch CP do Vu Kiêu tạo ra rồi, lúc này cô ấy sao có thể không cướp lại sân khấu của nghệ sĩ nhà mình được chứ?
Động tác của cô ấy rất nhanh, trước khi Vu Kiêu kịp phản ứng đã nhanh chóng tiến lên, lập tức túm lấy bàn tay của Vu Kiêu đang giấu trong túi quần!
"Nhẫn sao?"
Trần Vân không nhận ra đây là nhẫn gì nhưng nhân viên công tác bên cạnh Lam Huyết lập tức nhận ra bởi vì chiếc nhẫn này chính là sản phẩm dưới trướng Lam Huyết, đây là nhãn cưới với số lượng có hạn.
Vu Kiêu trợn tròn mắt: "Cô đang làm cái gì vậy!"
Anh ta lập tức hất tay Trần Vân ra nhưng cho dù tốc độ có nhanh đến mấy cũng vô dụng bởi Tiểu Từ đã lấy điện thoại di động ra và chụp được chiếc nhãn trong tay của Vu Kiêu.
Mọi người ở hiện trường cũng tò mò nhìn về phía anh ta.
Vu Kiêu cau mày thẹn quá hóa giận nhưng không thể phát giận được nên chỉ có thể trừng mắt nhìn Trần Vân và Lâm Trà.
Lâm Trà chậm rãi đi tới trước mặt Vu Kiêu, cô nhìn Vu Kiêu, trên mặt vẫn là nụ cười ngây thơ và trong sáng đó.
"Vậy nên Vu lão sư à, anh thật sự chưa kết hôn sao?"
"Nếu là một người đàn ông độc thân thì sao lại giữ nhẫn cưới trong tay, đừng nói là lúc tham quan phòng làm việc trộm được đấy nhá?"
Hiện trường tràn ngập sự im lặng.
Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào Vu Kiêu, đám đông vô cùng tò mò anh ta trả lời thế nào. Tim Vu Kiêu đập nhanh như nhịp trống vậy, giống như muốn nhảy vọt ra cổ họng luôn rồi!
Thừa nhận chiếc nhẫn là của anh ta sao?
Ẩn hôn trong giới giải trí cũng không phải chuyện gì quá lớn nhưng anh ta vừa mới thổ lộ với Lâm Trà, đây không phải tương đương với việc anh ta thừa nhận anh ta ngoại tình trong hôn nhân sao?
Ở nơi này có nhiều người như vậy nếu bị người có ác ý chụp lại rồi đăng lên Internet thì tương lai của anh ta cũng chấm hết rồi!
Nói là anh ta trộm sao?
Cái này càng không thể làm được bởi đường đường là một Thị Đế mà lại đi trộm nhẫn, nói ra điều này thì mặt mũi của anh ta để ở đâu?
Nhưng Vu Kiêu lại chẳng thể giải thích được nguồn gốc của chiếc nhẫn này. Bình thường để đối phó với người phụ nữ kia nên anh ta luôn đeo nhẫn trước mặt đối phương nhưng phần lớn thời gian khi cô ta không có mặt ở đây thì anh ta đều lén giấu nhẫn đi.
Ai biết được hôm nay cô ta lại để nhẫn cưới vào trong túi quần anh ta cơ chứ, hơn nữa tại sao Lâm Trà lại biết chuyện này?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]