Triệu Tử Huy không phải người duy nhất nhận ra Hoắc Dục Tiêu và Thẩm Trình Miên không có ở lễ đường. Lúc chuông tan học vang lên, An Tử Mục liếc nhìn chỗ ngồi trống không của Hoắc Dục Tiêu và Thẩm Trình Miên, lần đầu tiên lớp mặt nạ ôn hòa của gã không thể duy trì được nữa.
Gã nhớ lại cảnh tượng đã nhìn thấy ở hành lang nhà vệ sinh, ánh mắt tối sầm lại.
Gã vẫn luôn để mắt đến Hoắc Dục Tiêu, sau khi Hoắc Dục Tiêu đứng dậy chưa được bao lâu thì gã cũng đi theo, vừa đúng lúc thấy được cảnh tượng Hoắc Dục Tiêu đang bảo vệ Thẩm Trình Miên ở phía sau.
Thẩm Trình Miên.
An Tử Mục lặp lại ba chữ này trong lòng, đáy mắt xẹt qua vẻ tàn nhẫn.
Hoắc Dục Tiêu là con mồi của gã, trước khi gã thu lưới, tuyệt đối không cho phép người khác chấm mút.
Theo như tư liệu của gã, Hoắc Dục Tiêu chưa bao giờ để tâm bất cứ ai đến vậy.
Ban đầu gã sai khiến Dương Thiên giết chết tên họ Thẩm chỉ là giải pháp tối ưu mà gã chọn lựa dựa trên phân tích của gã về những người xung quanh Hoắc Dục Tiêu. Kể cả khi không thành công, gã vẫn còn đường lui để tìm cách khác, nhưng bây giờ gã thật sự cảm thấy tên họ Thẩm không cần thiết phải sống trên đời nữa.
"Bạn học An, tan học rồi, cậu không về à?" Một nữ sinh đi ngang qua, thấy An Tử Mục đang phân tâm thì tốt bụng nhắc nhở.
Nghe được giọng nói khác, sự tàn nhẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-dan-em-phao-hoi-cua-nam-chinh-truyen-nguoc/2771151/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.