Lãnh đạo huyện cũng coi như là một người tương đối phúc hậu.
Từ việc hắn nguyện ý tự tới đây xem xét tình huống là có thể nhìn ra được.
Nhưng bề ngoài Diệp Bạch Xuyên quá ưu tú, hắn cũng không thể tránh khỏi bị lóe mắt. Hắn cầm cuốn sổ bìa đen và bút máy mạ vàng của mình nhìn hai vị giáo viên trẻ tuổi, ánh mắt tràn ngập hoài nghi.
Ý tứ thực rõ ràng.
Tôi có lý do đàng hoàng để hoài nghi mấy người.
Anh mắt hoài nghi kia của lãnh đạo huyện quá mức trực tiếp, hai vị huấn luyện viên tuổi trẻ khí thịnh suýt nữa đứng không vững.
Hai người bọn họ vốn dĩ chính là cán bộ mới của hạng mục giúp đỡ người nghèo, kinh nghiệm hữu hạn. Người trẻ tuổi đều có tâm theo đuổi sự hoàn mỹ, đương nhiên là hy vọng lần đầu tiên mình giúp đỡ người nghèo đạt thành tích không thể bắt bẻ, trong lòng vốn còn khẩn trương, ngay ngày đầu tiên đã bị Diệp Bạch Xuyên quấy rầy tâm thái. Nói thật, tiến độ học tập của ban sáng tụt hậu có quan hệ trọng đại với phương thức dạy học của bọn họ.
Nhóm hán tử trong thôn trình độ văn hóa kỳ thật đều không khác biệt lắm. Diệp Bạch Xuyên nghe không hiểu, cũng có một bộ phận rất lớn những người khác cũng nghe không hiểu.
Nhưng nhóm hán tử nhà nông có nhiều tinh thần chịu khổ nhọc. Ở trên lớp có không hiểu rõ, mọi người liền lén lút thương lượng, mất ăn mất ngủ tham thảo học tập.
Lại thêm hai giáo viên trẻ tuổi cũng không có kinh nghiệm, không nỗ lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-con-gai-tu-tien-dai-than/186171/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.