Lý thị sờ sờ bụng, trên đầu cá cũng không có thịt, bọn họ dù sao cũng có thể ăn một cái đầu cá.
Sáu con cá ai cũng đều nhìn phát thèm, Trần thị hỏi Chu thị, “Nương, buổi tối ăn cá sao?”
Chu thị do dự một chút, sáu con không ít đâu, nhưng trong nhà cơm ngon đều là giữa trưa mới ăn, buổi tối ăn ngon như vậy làm cái gì.
Cố Tiêu đi đến bên Chu thị: “Nương, ăn trước một con đi, chúng ta ăn cháo cá đi!”
Người khác nói gì có lẽ Chu thị sẽ không nghe, nhưng Cố Tiêu thì khác, Chu thị nói: “Vậy thì ăn đi, được rồi, con mắt đều dính chặt vào mấy con cá làm gì, xuống đồng làm việc đi, ai cũng không được lười biếng!”
Buổi tối có thể ăn cháo cá rồi, Cố Tiêu rất vui vẻ, chỉ cần có thể ăn thịt, thì dù có đi làm đồng cô cũng không cảm thấy mệt mỏi.
Thẩm Hi Hòa nghiêng đầu nhìn bộ dạng vui vẻ của Cố Tiêu, nói: “Đi rửa tay đi, trên tay đều là mùi cá.”
Cố Tiêu nghĩ thầm, Thẩm Hi Hòa thay quần áo còn phải tránh đi, rửa tay cô cũng không đi theo làm gì, “Tướng công huynh đi trước đi,lát nữa muội mới rửa.”
Thẩm Hi Hòa lông mi rũ xuống, “…… Ừ.”
Chờ Thẩm Hi Hòa rửa tay xong, Cố Tiêu mới đi qua, cô phải để ý một chút, không được làm người khác chướng mắt nữa.
Vì vậy khi xuống ruộng cô đều đi theo phía sau Trần thị và Lý thị.
Nhưng mà Cố Tiêu làm việc không nhanh nhẹn bằng Trần thị các nàng, lúc gieo hạt Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-con-dau-nuoi-tu-be-cua-nam-chu-trong-truyen-khoa-cu/4601331/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.