“Vậy cũng không nên đi tới bờ sông.” Thẩm Hi Hòa nói: “Nước sông sâu, trước kia đã có người rơi xuống sông rồi.”
Cố Tiêu: “Đã biết đã biết, Tam ca,có muốn thả thêm lưới khác hay không?”
Cá đang nhảy loạn trong lưới, Thẩm Hi Hòa lại sợ lần sau Cố Tiêu sẽ tự mình tới, liền nói: “Lại thả thêm một lần liền trở về.”
Thẩm Hi Hòa chưa đánh lưới qua bao giờ, lần thả lưới này không bắt được gì ngoài cỏ.
Thẩm Hi Hòa đem lưới thu hồi lại: “Trở về thôi.”
Cá dùng dây cỏ xuyên qua, Thẩm Hi Hòa một mình xách bốn con, Cố Tiêu xách theo hai con cá cùng lưới cá.
Con cá quẫy đuôi, làm cả người Thẩm Hi Hòa ướt nhẹp.
Cố Tiêu nhếch miệng, quẫy tốt lắm, để cho hắn thay quần áo thêm vài lần đi, có lẽ là ý cười trong mắt cô không thể nào che giấu được, Thẩm Hi Hòa thấy vậy bèn hỏi, “Vui như vậy sao?”
Cố Tiêu ngẩng đầu, hai mắt sáng ngời, “Đúng a.”
Thẩm Hi Hòa cong khóe miệng, nhưng rất nhanh đã buông xuống, “Vậy cũng không được phép một mình ra bờ sông.”
Tật xấu của Thẩm Hi Hòa cũng thật nhiều, thay quần áo thì muốn cô đi ra ngoài, bờ sông thì không thể đi, sáu con cá này nhất định cho hắn ăn hết.
Cố Tiêu gật gật đầu, “Đã biết đã biết.”
Thẩm lão gia tử bọn họ còn chưa ra đồng, bây giờ ngoài trời đang nắng to, sợ sẽ phơi đến hoảng.
Chu thị nhìn ra bên ngoài, “Tam Lang cùng Tiểu Tiểu đi đâu vậy.”
Trần thị cũng không biết, “Tam Lang đi ra ngoài tìm Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-con-dau-nuoi-tu-be-cua-nam-chu-trong-truyen-khoa-cu/4601330/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.