Điều đó có nghĩa ngày mai cô không thể đi đưa cơm, cũng không có cách nào đi bán lồng dế hay sao.
Cố Tiêu có chút mất tập trung, Thẩm Hi Hòa cau mày nói: “Ân?”
Cố Tiêu lấy lại tinh thần: “Không có, nương chưa nói.”
Chu thị không nói gì với cô, vậy Thẩm Hi Hòa cũng không cần mang đồ về, Cố Tiêu nói: “Tam ca yên tâm đọc sách, muội về nhà đây.”
Thẩm Hi Hòa ừ một tiếng, trước cửa thư viện người đến người đi, hắn còn phải đi về ôn tập, kỳ thi mùa thu năm sau nếu không thi đậu thì phải chờ thêm ba năm nữa.
Thẩm Hi Hòa vừa rời đi, Cố Tiêu đã cảm thấy thoải mái hơn hẳn, cô còn có ba cái lồng dế, ba văn tiền một cái, chỉ qua một lát đã bán hết toàn bộ, hơn nữa ngày hôm qua còn thừa một văn tiền, hiện giờ trên người Cố Tiêu tổng cộng có mười ba văn tiền.
Cố Tiêu lấy ra hai văn tiền, đi chợ mua một cái bánh nướng nhân thịt, lại lấy ra sáu văn tiền, ở sạp thịt mua nửa cân thịt.
Hiện giờ thịt mỡ đắt thịt nạc ngược lại rẻ hơn một chút, Cố Tiêu xách theo thịt, trong lòng thở dài, nghĩ lát nữa trở về còn không biết nên nói thế nào với Chu thị,cho dù Chu thị gật đầu chấp nhận, phân đến cho mình cũng không biết có được một miếng thịt hay không.
Cố Tiêu ăn bánh nướng nhân thịt, trên đường trở về đi phá lệ chậm, cô đan một cái lồng dế chuẩn bị dùng để thông báo cho Chu thị.
Cô đúng là muốn tích góp tiền, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-con-dau-nuoi-tu-be-cua-nam-chu-trong-truyen-khoa-cu/4601305/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.