Khi Thẩm Mộ Quân nhìn rõ ràng đối phương là ai, nhịn không được hơi nhíu mày một chút, đôi mắt đen sâu thẳm của hắn nhìn chằm chằm người nọ nói: "Sao cô lại ở chỗ này?"
Lâm Khúc Du dừng bước dưới chân, khuôn mặt hơi trắng bệch nhìn Thẩm Mộ Quân nói: "Em...... Em không cam lòng, em muốn tới xác nhận một chút."
Thẩm Mộ Quân nghe vậy hình như phì cười một chút, từ lần lên xe bus gặp phải Lâm Khúc Du, Thẩm Mộ Quân đã điện thoại cho Lâm Công, kể hết chuyện Lâm Khúc Du năm lần bảy lượt dây dưa hắn cho đối phương nghe.
Lâm Khúc Du dù sao cũng là em gái của Lâm Công, nên tâm tư em gái mình thế nào, Lâm Công cũng biết đôi chút.
Nói thật, Lâm Công vẫn luôn rất kính nể Thẩm Mộ Quân, cảm thấy một nhân tài như Thẩm Mộ Quân vậy, chính là lương đống quốc gia. Hắn đã từng gặp vợ Thẩm Mộ Quân vài lần, lúc ấy Lý Khanh Khanh còn chưa xuyên tới, cho nên ấn tượng của Lâm Công đối với nguyên chủ vẫn luôn thật không tốt.
Lúc ấy khi Lâm Công tặng quà cho Thẩm Mộ Quân, lấy tính cách của Thẩm Mộ Quân, hắn căn bản không muốn nhận, nhưng nguyên chủ vừa nhìn thấy những món quà đó, đôi mắt liền sáng rỡ, căn bản mặc kệ Thẩm Mộ Quân muốn cái gì, cũng mặc kệ Lâm Công nghĩ mình như thế nào, cô ta vừa khách khí ra bộ chào hỏi Lâm Đông, vừa xách toàn bộ đồ vật vào phòng.
Lâm Công tuy không đau lòng mấy thứ kia, bởi vì hắn vốn là muốn tặng Thẩm Mộ Quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-co-vo-cuc-pham-thap-nien-70/782895/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.