Editor: Gà
Cả nhà vây quanh chậu than sưởi ấm, không khí bình lặng, thỉnh thoảng có đốm lửa nảy lên kêu lách tách.
Từ Yến Chu chốc chốc lại quay đầu nhìn vào trong phòng, chàng không biết Cố Diệu đã ngủ chưa.
Lư thị chợt nói: “Ngoài này hơi lạnh, Yến Chu con vào phòng lấy áo choàng ra đây.”
Vừa hay vào đó nhìn cho dễ.
Bà làm Thái hậu nhưng không có nhiều quy củ, thỉnh an mỗi sáng cũng loại bỏ, càng không thích quấy rầy tiểu bối. Chặng đường này đi được đến đây không hề dễ dàng, bà thật hy vọng cả hai luôn thuận lợi và bình yên.
Hơn nữa đừng để bất kỳ kẻ đui mù nào làm phiền A Diệu.
Từ Yến Chu gật đầu đáp: “Vậy con vào lấy tấm áo choàng.”
Tất cả đều đang khoác áo choàng, Từ Yến Nam nhìn chung quanh: “Nương, huynh trưởng, đệ không lạnh.”
Từ Yến Chu: “Không phải lấy cho đệ.”
Từ Yến Chu vào nội thất, bên trong nến vẫn còn thắp sáng, ánh sáng trên giường mờ ảo, chàng bước tới nhận ra Cố Diệu đã ngủ.
Tẩm cung yên tĩnh, Cố Diệu ngủ rất ngon, Từ Yến Chu cúi xuống hôn nhẹ lên má nàng, đây là thê tử và con của chàng.
Ngồi xuống mép giường ngắm nhìn Cố Diệu một hồi cho đến khi tiếng chuông giao thừa vang lên, Từ Yến Chu mới đứng dậy đi ra ngoài.
Thấy Từ Yến Chu mang hai tay trống trơn đi ra, vành mắt Từ Yến Nam nhanh chóng híp lại thành một khe nhỏ: “Huynh trưởng, áo choàng đâu, huynh tính làm gì đây?”
Mới được thấy Cố Diệu nên tâm tình Từ Yến Chu khá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-chi-dau-cua-nu-chinh-trong-truyen-nguoc/1134268/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.