Từ Yến Chu dẫn Cố Diệu lên núi.
Nàng không nhịn được hỏi: “Huynh muốn đưa ta đi xem cái gì vậy?”
Chàng khẽ mím môi, thần bí nói: “Đến nơi sẽ biết.”
Cố Diệu đoán, Từ Yến Chu đã kiếm được thứ gì tốt sao, trái cây, gà rừng, chẳng lẽ mật ong?
Đi một đoạn không xa đã đến nơi, Cố Diệu nhìn thấy một hang động bằng đá, rộng gần năm thước, cao hai thước, nhánh cây lổm nhổm chất đống bên cạnh.
Nàng đi thêm vài bước, bên cạnh đống cành cây có hai cái sọt, một cái đựng than đen, một cái đựng than trắng.
Là than củi.
Cố Diệu: “Từ Yến Chu, huynh làm được than rồi sao! Huynh lợi hại quá!”
Từ Yến Chu thành thật: “Không phải một mình ta làm, còn có Triệu Nghiễm Minh và Tiền Khôn hỗ trợ.”
Cùng lúc đó hai người Triệu Nghiễm Minh, Tiền Khôn bước ra từ lò đốt than, trên mặt lấm lem tro than.
Triệu Nghiễm Minh: “Bọn ta không giúp được gì nhiều, chủ yếu là tướng quân làm.”
Bọn họ nhiều nhất chỉ giúp khuân chuyển mấy hòn đá và mấy khúc gỗ.
Cố diệu: “Thật vất vả cho các ngươi rồi.”
Triệu Nghiễm Minh: “Không vất vả tí nào, phu nhân, hai người bọn ta về tắm rửa trước.”
Ánh mắt Cố Diệu chuyển sang Từ Yến Chu, mấy ngày nay bọn nàng đi lên núi hái nấm, nhặt hạt dẻ, còn Từ Yến Chu ở nhà đốt than.
Nhớ lại những lần thổi lửa nấu cơm khá khó khăn, không dễ bằng than củi. Nhưng Từ Yến Chu không hề nói năng gì, chờ đến khi đốt ra than mới dẫn nàng đến xem.
Cố Diệu hít sâu một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-chi-dau-cua-nu-chinh-trong-truyen-nguoc/1134198/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.