Từ Yến Nam ngốc tại chỗ.
Trong phủ tướng Từ Yến Nam cũng có tiểu viện riêng, không tính là lớn nhưng mọi thứ rất đầy đủ, từ phòng ngủ, thư phòng, phòng bếp nhỏ, hoa viên, cái gì cũng có.
Sau này Từ gia bị xét nhà, toàn bộ tôi tớ đều bị phân tán, dọc đường lưu đày còn thường xuyên bị đói, cho đến khi dừng lại ở Ngọc Khê Sơn mới có căn nhà tranh để che gió tránh rét.
Ba người bọn họ chen trong một gian phòng nhỏ, giường cũng không đủ duỗi người. Hiện tại Từ Yến Nam đã có phòng riêng, tuy rằng không lớn nhưng hắn đã thấy rất khá, so với phủ tướng quân thì vẫn còn tốt. Hắn có thể thoải mái lăn qua lăn lại trên giường mà không sợ đá phải mẫu thân và tỷ tỷ.
Nhưng huynh trưởng lại nói với hắn, chỉ có hắn phải ngủ một mình…
Chỉ có hắn phải ngủ một mình…
Từ Yến nam: “Không, đệ không muốn ở một mình, đệ muốn ngủ cùng mẫu thân!”
Lư thị trừng mắt với Từ Yến Chu, sau đó ngồi xuống dịu dàng nhỏ nhẹ nói: “A Nam đã trưởng thành, là một nam tử hán rồi, có thể ngủ một mình.”
Từ Yến Nam phồng má, căn bản không hề tin: “Ca ca còn lớn hơn con, sao ca ca không phải ngủ một mình? Ca ca không ngủ riêng, con cũng không!”
Đều tại Từ Yến Chu!
Cố Diệu đỡ trán: “A Nam, vì giường lò chưa khô nên mới phải ngủ chung, đợi giường lò khô rồi ca ca đệ sẽ ngủ riêng.”
Từ Yến Nam nháy mắt mấy cái: “Thật sao?”
Từ Yến Chu gãi mày, đang định lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-chi-dau-cua-nu-chinh-trong-truyen-nguoc/1134197/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.