Điển lễ đại hôn vừa qua mấy ngày thì Tần Chiêu đã dâng tấu chương lên cho Thánh thượng, bày tỏ mình rời xa quê hương đã lâu nay có chút thương nhớ cố hương, muốn về thăm viếng một chuyến.
Kỳ Tuyên còn lâu mới tin cái cớ này.
Chưa nói đến chuyện Tần Chiêu vốn sinh ra lớn lên ở kinh thành, cố hương của hắn chính là kinh thành chứ đâu, huống chi sau khi yết bảng triều đình vốn có thường lệ sẽ cho học trò trúng cử mấy tháng nghỉ ngơi để bọn họ hồi hương tế tổ. Khi đó Kỳ Tuyên còn cố ý tìm Tần Chiêu hỏi hắn có muốn về hay không, Tần Chiêu lúc ấy lười đi đi lại lại giày vò nên chỉ cho quan sai đưa tin hắn trúng Trạng Nguyên về làng.
Một trạng nguyên lang như thế, sao bỗng dưng lại thấy nhớ làng không chịu nổi nhất định phải về quê một chuyến, không về không được chứ?
Đương kim thánh thượng tâm tình sụp đổ, tự mình tới phủ tìm quận mã mới nhậm chức hàn huyên từ sáng tới trưa, nghe đối phương cam đoan tuyệt đối không có chuyện một đi không trở lại n lần mới chịu chấp nhận cho nghỉ.
Qua hôm sau Tần Chiêu lập tức dẫn phu lang và nhi tử rời khỏi kinh thành.
Đương nhiên lí do Tần Chiêu xin thánh thượng cho nghỉ không phải chỉ đơn giản là hồi hương thăm thân nhân. Từ lúc hắn phát hiện Cảnh Lê mang thai tới nay đã hơn một tháng, còn trì hoãn là cơ thể cậu sẽ bắt đầu biểu hiện dấu hiệu mang thai, rất khó che giấu.
Bọn họ nhất định phải rời khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-cam-ly-tieu-phu-lang/1197087/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.