"Quay lại, không được chạy." Cảnh Lê buồn bực lên tiếng, cái đuôi vung vẫy đuổi theo.
Trứng cá nhỏ run lên, hoảng sợ chạy trốn. Nhưng mà dù sao nó cũng chỉ là trứng cá, vẫn chưa khống chế được hoàn toàn thân thể, lắc qua lắc lại ở trong nước, nhanh chóng di chuyển đến ven bể cá, hụp lên hụp xuống vài cái.
Tần Chiêu: "..."
Đây là đang xin hắn giúp đỡ hả?
Hai cha con nhà này tính tình quả thật rất giống nhau.
Tần Chiêu bất đắc dĩ duỗi tay vào trong nước, dùng mu bàn tay che nhóc con nhà mình lại. Cá chép nhỏ dồn hết sức lực đập vào tay Tần Chiêu một cái.
Tần Chiêu sờ vây của cậu, trấn an nói: "Trứng cá để trong nước là có thể tự nở, không phải ngươi đã biết rồi sao?"
"Ta biết mà."
Cá chép nhỏ bị hắn sờ thoải mái, nháy mắt đã buông tha cho nhóc con vẫn đang lăn lóc nhà mình, vây cá thoải mái mở ra: "Nhưng lâu như vậy mà nó vẫn chưa có biến hóa gì, phải chờ đến bao giờ mới có thể nở ra..."
Trứng cá nhỏ tủi thân cọ cọ mu bàn tay Tần Chiêu.
Tần Chiêu nói: "Trứng cá nhỏ thích lăn lộn khắp nơi, ngươi bắt nó ở một chỗ như vậy, tất nhiên nó sẽ không vui."
Cá chép nhỏ vốn thoải mái phơi bụng, nghe lời này thì lập tức ngẩng đầu. Tần Chiêu nhìn thẳng cậu một lát, nghiêm mặt nói: "Nhưng mà ngươi làm vậy cũng có đạo lý."
Nhóc con: "???"
Tần Chiêu thả trứng cá nhỏ lên giường lá trúc, bình tĩnh nói: "Nhóc con này quả thật phát triển quá chậm, phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-cam-ly-tieu-phu-lang/1197020/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.