Chuyển ngữ: Long
Chỉnh sửa: Sunny
Một hồi náo loạn vừa rồi khiến rất nhiều người đều nhìn về phía bên này, Tần Chiêu dắt xe bò nói: “Rời khỏi chỗ này trước đã.”
Ba người đi qua khu phố buôn bán, A Dịch nhỏ giọng nói: “Ta có phải lại gây thêm phiền toái không?”
“Đương nhiên không phải.” Cảnh Lê liếc mắt nhìn thần sắc của Tần Chiêu, trấn an nói, “Là những người đó không đúng, không phải lỗi của ngươi.”
“Nhưng nếu như không phải bởi vì ta…” A Dịch muốn nói lại thôi.
Cậu không hiểu quy củ ở con phố này, hôm nay bọn họ đến sớm, trên đường vẫn còn nhiều chỗ trống, cậu liếc mắt một cái liền nhìn ra chỗ đó là vị trí tốt nhất, liền bảo Cảnh Lê bầy quầy chiếm chỗ này.
Ai biết sẽ gặp phải loại chuyện này.
A Dịch không tiếp tục nói tiếp, lại hỏi: “Có phải ngày mai chúng ta không thể đến nữa không? Những người đó ngày mai nhất định lại đến gây phiền toái với chúng ta.”
“Không sao.” Tần Chiêu nói, “Bọn họ quá nửa là sẽ không đến nữa.”
Lần trước Lý Hồng Vũ trộm đồ nhà hắn bị ngã gãy tay, đến giờ còn chưa lành, hôm nay hai người kia khả năng cao cũng khó mà toàn thân trở về.
Cá nhỏ nhà hắn không phải dễ bị bắt nạt như vậy.
Có điều Tần Chiêu không có giải thích nhiều, mà lại nói: “Nếu như các ngươi không yên tâm, có thể tìm người đi cùng.”
Cảnh Lê: “Hử?”
Một lát sau, ba người ngồi ở một quán nhỏ bên đường.
Tần Chiêu ngồi một bên từ từ phẩm trà, A Dịch ngồi đối diện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-cam-ly-tieu-phu-lang/1196988/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.