Chuyển ngữ: Han
Buổi chiều, Tần Chiêu phân loại dược liệu mua trên trấn rồi gói kỹ.
Tình hình kinh tế bây giờ không eo hẹp như trước, mỗi lần lên trấn hắn sẽ cố gắng mua thêm ít dược liệu, đỡ phải đi lại nhiều lần.
Cảnh Lê nằm sấp cạnh bàn nhìn hắn thuần thục phân loại dược liệu.
Cậu vẫn luôn cảm thấy rất kỳ lạ.
Hôm nay Tần Chiêu mua thuốc vẫn chia ra mấy y quán như trước, mỗi y quán mua vài loại dược liệu, rồi về nhà tự mình phối dược. Hơn nữa Cảnh Lê để ý thấy, hai lần Tần Chiêu mua dược liệu trong một y quán không giống nhau.
Chuyện này cứ khiến cậu cảm thấy... Tần Chiêu không muốn để người khác biết hắn đang mua thuốc gì.
Cảnh Lê càng nghĩ càng tò mò, nhẹ giọng gọi: "Tần Chiêu..."
Tần Chiêu: "Sao thế?"
"Rốt cuộc ngươi bị bệnh gì vậy?"
Tần Chiêu ngừng động tác, giương mắt nhìn về phía cậu.
Cảnh Lê bị hắn nhìn đến mức hơi chột dạ, chớp chớp mắt: "Ta... chỉ là ta hơi tò mò, ngươi đã uống nhiều thuốc như thế, nhưng vì sao vẫn cứ bệnh mãi, rốt cuộc thuốc ngươi uống..."
Tần Chiêu nói: "Ngươi là muốn hỏi, vì sao ta phải mua thuốc như vậy đúng không?"
Nhóc con này xưa giờ đều không giấu nổi chuyện gì, hôm nay lúc Tần Chiêu dẫn cậu đến y quán, ánh mắt cá nhỏ rõ ràng biểu lộ sự nghi ngờ.
Nhưng sau khi rời khỏi y quán cậu lại không hỏi.
Tần Chiêu còn tưởng cậu có thể che giấu sự nghi ngờ này được bao lâu, xem chừng hai canh giờ đã là giới hạn rồi.
Tần Chiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-cam-ly-tieu-phu-lang/1196971/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.