Sau khi Thẩm Ánh Thu rời khỏi, hai người cũng không nán lại quán café thêm, Mạc Sơ Quyết theo Dụ Quy Tinh lên xe.
Xe vẫn chưa khởi động, Dụ Quy Tinh thấy gương mặt trầm ngâm của cậu qua gương chiếu hậu, bèn đưa tay gãi mũi đối phương: "Sao vậy, đang nghĩ gì đó?".
Mạc Sơ Quyết bỗng nghiêm túc gọi: "Dụ Quy Tinh".
Dụ Quy Tinh cười tủm tỉm, đáp: "Hửm?".
Thấy hắn có vẻ không để tâm, Mạc Sơ Quyết ngồi thẳng lưng: "Em đang nói chuyện nghiêm túc với anh".
Dụ Quy Tinh cũng bắt chước ngồi nghiêm chỉnh, thu hồi nụ cười: "Em nói đi, anh hứa sẽ nghe lời bà xã".
Mạc Sơ Quyết lườm nguýt nhưng chỉ nhận về một cặp mắt vô tội: "Từ nay về sau, lúc ở bên ngoài anh không được làm mấy hành động đó!".
"Làm gì?". Dụ Quy Tinh giả ngu.
Mạc Sơ Quyết: "Ban nãy trong quán café anh không thấy có người nhìn chúng ta à?".
Dụ Quy Tinh giác quan nhạy bén sao có thể không phát hiện ra, chẳng qua hắn vờ như không thấy mà thôi.
Khách trong quán không nhiều lắm, ngồi phía sau bọn họ là hai cô gái tuổi còn khá trẻ, xem cách ăn mặc hẳn là học sinh cấp ba. Hồi đầu Tống Mạn Mạn còn đứng đó thì không có chuyện gì. Sau khi ả đi rồi, Dụ Quy Tinh mới kéo người vào lòng như cố ý khoe khoang trước mặt Thẩm Ánh Thu. Chẳng biết cảnh ấy kích thích mấy nữ sinh ấy chỗ nào, Mạc Sơ Quyết nghe rõ các cô khẽ hét lên, sau đó ríu ra ríu rít không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-be-truc-ma-mit-uot-cua-nam-chinh/3309570/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.