Vậy mua hai cốc làm chi…?
Tạ Ninh thấy khó hiểu nhưng cũng không hỏi thêm gì nữa. Thời tiết đầu tháng Mười vẫn hết sức nóng nực, cậu chạy cả một quãng đường quả thật cũng thấy khát.
Nhận lấy trà sữa, cậu uống một ngụm dưới cái nhìn đầy tha thiết của Mạnh Kỳ Cửu, sau đó mặt mày không nhịn được phải nhăn lại.
…Ngọt c.h.ế.t đi được.
Nhận thấy sắc mặt cậu khác thường, Mạnh Kỳ Cửu sững sờ, lấy cốc trà sữa khác ra nhìn nhìn một chút, nét mặt chợt cứng đờ.
“Xin lỗi, tôi nhầm mất rồi, cái đấy là của tôi, thêm gấp đôi đường…”
Tạ Ninh: “…Gấp đôi?”
Sau hơn một tuần tiếp xúc, mối quan hệ giữa cậu và Mạnh Kỳ Cửu từ từ trở nên quen thuộc, cũng dần biết rằng Mạnh Kỳ Cửu nghiện đồ ngọt như mạng, trong túi áo lúc nào cũng nhét đầy loại kẹo.
Theo lời Mạnh Kỳ Cửu, hắn đã để ý tới cậu và bố Tạ ngay từ đầu rồi, cũng là do nhận ra khuôn mặt rất dễ nhận biết của bố Tạ, lúc nhà máy kẹo Tạ Tạ phát hành sản phẩm giới hạn, mặt của bố Tạ đều được in trên đó.
…Bố Tạ ấy vậy mà có cả fan, quả thực khiến người ta phải bất ngờ.
Ngày nghỉ rảnh rỗi, hai người đi đến chỗ xích đu râm bóng mát của tiểu khu rồi ngồi xuống.
Tạ Ninh cầm cốc trà sữa, cảm thấy hơi khó mở miệng.
“Cậu uống cốc này đi.”
Mắt đảo qua cốc trà sữa trong tay cậu, đôi mắt Mạnh Kỳ Cửu chợt láy, nói năng lắp bắp: “Khụ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-ban-trai-cua-van-nhan-me/3557222/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.