Hà Chúc, Trịnh Khuyết: "..."
Bành Trình Trình đang đi sang bên này, chuẩn bị khuyên một câu: "..."
Bước chân Bành Trình Trình chậm lại một cách đáng nghi, sau đó sắc mặt không đổi lùi về.
Hà Chúc hít sâu một hơi, liếc nhìn Cảnh Từ đang đọc sách bên cạnh, mờ mịt nói: "Không phải chứ, anh Kiêu, sao mày không biết rụt rè chút nào vậy?"
Trịnh Khuyết giơ tay phải lên vỗ vào vai Hà Chúc, dùng ánh mắt cá chết nhìn Doanh Kiêu: "Anh Kiêu, nếu mày còn tiếp tục như vậy thì một ngày nào đó tao cũng yêu đương!"
Làm như người khác không biết show ân ái vậy, mẹ nó!
Cmn còn chưa theo đuổi được người ta đâu!
"Mày á?" Doanh Kiêu cắn bút, thong thả lật một trang sách bài tập, giễu cợt: "Cái gì đã khiến mày sinh ra ảo giác rằng có người cần mày vậy? Ngưỡng mộ à? Hay là do ghen tị?"
Trịnh Khuyết: "..."
Doanh Kiêu thương hại ngó qua Trịnh Khuyết: "Nếu thực sự ghen tị tới đỏ mắt rồi thì đi cầu nguyện đi."
Trịnh Khuyết hơi sửng sốt, chẳng hiểu sao chủ đề lại xoay chuyển nhanh như vậy, nghi ngờ: "Hả?"
Doanh Kiêu cong môi, cười đến mức thèm đòn: "Ít ra thì cũng coi như là có chủ."
Trịnh Khuyết: "..."
Trịnh Khuyết tức giận, đẩy Hà Chúc ra, nhào về phía Doanh Kiêu: "Doanh Kiêu! Tao đệt ông nội mày!!"
"Làm cái gì đấy, " Doanh Kiêu dễ dàng ngăn cậu ta lại, cau mày nhìn cái bàn bị Trịnh Khuyết xô lệch vị trí: "Không thấy bạn học nhỏ nhà chúng ta đang học bài à? Là học tra thì phải có tự giác của học tra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-ban-trai-cu-cua-hotboy-truong/383955/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.