Sau khi nghỉ ngơi cả tuần trời trong bệnh viện thì cuối cùng Tần Sở cũng đi học trở lại, đứng trước cánh cửa lớp đóng hờ tiếng cười nói của Tần Ca vang vọng tới.
Con trai thì vừa mới trải qua mười bốn* còn ông bố thì ở đấy mà cười cười nói nói...
* Mười là thập, tư là tử ý Tần Sở là thập tử nhất sinh nghìn cân treo sợi tóc.
Anh ngó con mắt vào ô cửa kính xem "Cười hở mà hàm răng thế kia cơ mà chẳng có gì là ăn năn hối hận gì cả thế này ... tình cảm cha con có chắc bền lâu...".
Đánh mắt sang giật mình khi thấy cũng có kha khá người đang nén nhìn Tần Ca ở ô cửa sổ, tưởng chừng chỉ có mình Tần Sở đang nén nhìn nhưng không đã là trai đẹp thì sẽ là của mọi người.
Anh vuốt vuốt lại mái tóc của mình cố gắng tạo một dáng thật đẹp tiến tới chỗ mấy bạn nữ đang ngóng trông Tần
Ca trong lớp.
"Mấy bạn ở đây làm gì thế?" Dẫu biết vẫn hỏi lại, anh muốn cố gắng cướp đi hào quang nam chính của ba mình về bản thân, biết đâu họ lại quay xe chuyển hướng yêu thích mình.
Mấy bạn nữ đó quay sang nhìn Tần Sở lấy một cái rồi lại quay vào hướng ánh mắt sáng trưng tia trai vào Tần Ca.
Quả thật hôm nay Tần Ca đẹp trai thật, anh vuốt ngược mái tóc lên để lộ vầng trán đầy đặn làm tỏa sáng cả gương mặt xinh trai của mình. Bình thường anh cũng đã đẹp nay lại còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-ban-hoc-cua-ba-me/3650952/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.