Chương trước
Chương sau
Tần Sở ăn bát cơm một món mặn, một món canh mà mẹ làm cho mình thế nhưng so với kỳ vọng của anh thì có vẻ không được ngon lắm.

Thấy Tần Sở có chút nhăn mặt lại Lý Như Hồng hỏi "Sao thế? Không hợp khẩu vị à?"

"Hình như thịt...có mùi rồi."

Lý Như Hồng đã quen với vị những món ăn này nên cô chẳng lấy làm lạ mà vẫn tưởng miếng thịt để ở ngoài còn tươi ngon. Nhà cô nghèo nên không hề có tủ lạnh mà trong cái thời tiết hè này thì tất nhiên thịt để ngoài sẽ rất nhanh bị hỏng. Cô quên mất điều đó.

"Vay thi dung an nนa, an canh di."

Thể nhưng canh thì ...

"Sao the?"

"Hơi mặn ạ."

Có lẽ lúc nấu ăn cô có chút ngơ đãng nên có cho nhiều muối chút, có lẽ lúc này chỉ có cơm trắng là ngon nhất.

"Vậy...ăn cơm vậy nhé?"

Tần Sở cười cười "Cơm mẹ nấu cho con, con không chê đâu. Từ nhỏ tới giờ mẹ chưa từng nấu cho con ăn nên đây là bữa cơm ngon nhất ạ."

Trái tim Lý Như Hồng bỗng hẫng đi một nhịp, cô hỏi "Tại sao bản thân cô lại không nấu cơm cho anh ăn?" nhưng

Tần Sở không trả lời chỉ cắm mặt mà ăn.

Cứ thế từng ngày trôi qua như bình thường.

Tần Sở và Tần Ca cực kỳ ăn ý trong hoạt động, cứ tưởng rằng mối quan hệ căng thẳng của hai người đã giảm bớt vậy mà lại chỉ vì Lý Gia Tuệ là trở nên căng thẳng.

Lý Gia Tuệ đang đi đường thì bị trẹo chân mà gần đó chỉ có mình Tần Sở bị phạt lao động, thấy thế anh cũng bèn ra xem tình hình.

"Sao thế?"

"Bị trẹo chân không thấy sao mà hỏi!"



Tần Sở ngồi xuống xem tình hình chiếc chân đau của Lý Gia Tuệ thế nhưng có vẻ không sao, chỉ bị bong gân chút xíu.

Thế nhưng chưa kịp nói gì Tần Ca từ đâu bất thỉnh lình nhảy ra cho Tần Sở một cú đấm vào mặt.

"Ai cho mày động vào người phụ nữ của tao?"

Lý Gia Tuệ biết nhan sắc của mình thế nào nên ả rất tự tin, thấy hai người đánh nhau vì mình ả ta khoái chí lắm nhưng chỉ dám mở cờ trong lòng.

Tần Sở đã làm ơn mà mắc oán, bị đánh rõ đau nhưng anh cũng chẳng làm gì nhãn nhịn ba mình mà quay về với chô bản thân bị phạt lao động

Thế nhưng từ khi đó trong các hoạt động thể dục Tần Ca luôn tỏ thái độ không hài lòng, luôn kìm lại sự phấn đấu của Tần Sở

"Chẳng phải hôm qua anh đã làm rất tốt sao? Sao hôm nay lại lề mề chậm chạp như vậy?" Tần Sở bực mình nói

Tần Ca chẳng nghe nổi câu nào, anh mặc kệ Tần Sở ở đó mà nói luyên thuyên.

"Sắp vào năm học rồi, sắp tới ngày đại hội rồi anh có thể có chút năng lượng như trước đây được không ?"

Tần Ca ".."

Tần Sở cũng giải thích "Thật sự tôi với Lý Gia Tuệ không có chút quan hệ nào cả, anh phải tin tôi chứ!"

"Tại sao tao phải tin mày?"

"Có phải Lý Gia Tuệ đã nói gì với anh phải không?" Tần Snghi hoc hi thấy Tần Ca chẳng nói gì nên anh biết chắc chắn kẻ kỳ đà cản mũi anh chắc chắn là Lý Gia Tuệ "Biết ngay ả ta mà, đúng là hồ ly tinh..."

Mắng người yêu của người đó ngay trước mặt người đó thì kết quả là gì chắc ai cũng đoán được.

Tần Sở bị đánh một trận, lần này Thẩm Tuấn Hào thấy cũng chẳng chạy tới bảo vệ nữa bỏ mặc Tần Sở bị đánh anh lướt qua chẳng thèm để ý.

Người quan tâm anh chắc chắn là Lý Như Hồng.

"Ngồi nghỉ đi để tôi đi mua thuốc cho cậu."

"Dạ!"



Đang ngồi chườm đá bỗng một lọ thuốc đặt ngay trước mắt anh, ngước lên là một người con trai theo anh là hoàn toàn xa lạ.

"Không cần đâu." Tần Sở từ chối, bởi anh biết anh đang là người mà Tần Ca ghét nên những kẻ lạ tiếp cận anh chắc chắn có ý đồ khác.

Dầu bị từ chối nhưng bạn nam đó ngồi cạnh Tần Sở.

"Trước đây cậu và Thẩm Tuấn Hào là một cặp đúng chứ?"

Tần Sở mở to đôi mắt ngạc nhiên nhìn kẻ trước mắt.

"Cậu nói luyên thuyên gì thế.."

"Tôi biết lâu rồi nhưng tại sao gần đây hai người lại tỏ ra xa lạ với đối phương như thế?"

Biết câu trả lời nhưng Tần Sở không muốn nói cho người bạn mới quen.

Anh nhìn xuống đôi giày hàng hiệu của người bạn "Giày này có vẻ đắt đấy, nhà cậu là đại gia à?"

Hắn ta giơ chân lên nhìn ngắm đôi giày "Tôi không thích lắm nhưng vì có người thích nên tôi mới đi."

"Ờ"

Chính vì cái ờ vô cảm của Tần Sở mà anh đâu biết kẻ thù lớn nhất của anh chính là hắn.

Bảng tên của hắn là Mã Lam, thực chất hắn chính là người mà Tần Ca đang tìm - họ Tần tên Lam, con trai riêng của Tần Hằng, cũng có thể nói là chú ruột của Tần Sở. (2°

Mã Lam có một sở thích đó là Tần Ca thích cái gì bản thân hắn sẽ muốn có bằng được, đôi giày mà hắn đang đi thực chất kiểu dáng hàng hiệu đều giống y chang Tần Ca. Nhưng vì hắn quá mờ nhạt nên chẳng ai thèm để ý tới hắn.

Ngoài những thứ vật chất giống Tần Ca ra thì bản thân hắn còn có một cái hơn hẳn đó là cướp được ba và người phụ nữ của Tần Ca.

"Nếu cô còn không mang tiền tới điểm hẹn thì tôi sẽ tung video đó lên mạng." (3°

Vừa mở bức thư ra Lý Gia Tuệ sợ hãi nhìn xung quanh,cô không thể ngờ kẻ mà bản thân sợ hãi đã xuất hiện trong trường. Tâm trạng vốn đã sợ hãi nay còn phải cảnh giác cao độ.

Mỗi người đều có một câu chuyện, một câu chuyện bí mật cần được che dấu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.