Cô hỏi thăm Tần Sở bởi cô muốn nghe được mục tiêu tương lai của Tần Sở, nếu có tương lai rõ ràng thì thầy cô cũng sẽ giúp đỡ anh dễ dàng hơn.
Tần Sở ngập ngừng bởi anh không biết thân chủ này muốn làm gì, nếu anh viết mục tiêu ước mơ của mình vậy thân chủ này phải làm thế nào?
Anh tới đây sống trong thân xác người họ Tần tên Sở này nhưng anh tin trong tiềm thức tên chính chủ vẫn có nhận thức, bởi nhiều lúc anh không tự chủ được hành động lo lắng cho Thấm Tuấn Hào của mình. Cũng có thế vào một ngày đẹp trời nào đó anh sẽ biến mất khỏi thế giới này, không thể tiến về tương lai cũng không thể ở quá khứ.
Đến lúc đó tên chính chủ Tần Sở kia phải làm thế nào?
"Sao em không trả lời cô?"
"Em...em không có ước mơ!"
Cô giáo bật cười trước câu trả lời vô tri của Tần Sở "Làm con người ai lại không có ước mơ chứ, chỉ cần em nói ra thì thầy cô, bạn bè sẽ giúp đỡ em làm được ước mơ đó. Chỉ cần có mục tiêu rõ ràng là em sẽ có thể chạm vào ước mơ thôi."
Ngay lúc đó Tần Ca cũng có mặt ở đó nhưng vì quay lưng lại nên Tần Sở không hề biết Tần Ca đã đứng đó nghe lén, mà nói nghe lén cũng không đúng bởi anh đứng thù lù ngay sau lưng Tần Sở mà...
"Em muốn trở thành một phi công ạ, được bay lên bầu trời là niềm mơ ước của em."
Cô vỗ vai động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-ban-hoc-cua-ba-me/3650941/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.