Lý Như Hồng cũng chẳng muốn ở đó lâu nên cô định đội mưa mà rời đi thì chưa để Tần Sở chạy ra kéo lại thì một chiếc ô đã che cho cô.
Người cầm ô lại chính là người ba vốn lạnh lùng của mình, hai người họ trong chiếc ô thật sự rất ngọt ngào.
Trái tim nhỏ bé của Tần Sở cuối cùng cũng được yên bình. Nhìn hai người họ đối mắt với nhau đó thật khiến người ta phải ăn lo mà*
*Ý Tần Sở là ăn cơm chóa đóa
“Ba tôi cuối cùng cũng tìm thấy mặt trời của riêng mình rồi.” Tần Sở mừng rớt nước mắt.
Trong khoảnh khắc đó trái tim thiếu nữ của Lý Như Hồng cũng đã đập độn dàng nhưng cô cố gắng trấn an nó, cố gắng không để đối phương lắng nghe được nhịp tim đang rối loạn của bản thân.
Cô bèn lùi lại cố giữ khoảng cách với Tần Ca, thấy Lý Như Hồng không thoải mái khi ở cạnh mình Tần Ca đưa chiếc ô của bản thân cho cô rồi chạy về phía Tần Sở đang đứng.
“Đi thôi con trai.”
“Ơ nhưng còn....” Chưa để nói hết câu thì Tần Sở bị Tần Ca kéo vào trong xe.
Lý Như Hồng cũng vui vẻ vẫy tay chào Tần Sở.
“Cơ hội như thế sao ba lại bỏ qua thế hả?” Tần Sở bắt bẻ lại Tần Ca.
Tần Ca vẫn rất thản nhiên “Cơ hội gì chứ... À đang có chuyện muốn nhờ mày này.”
Dù Tần Sở có thăm dò nhưng Tần Ca chẳng hé nửa lời.
Đến trước căn hộ sang trọng, đúng thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-ban-hoc-cua-ba-me/3552383/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.